CON ĐƯỜNG CÁCH MẠNG - Trang 255

“Gượm đã, mẹ. Cô ấy có thể nói với mẹ sau. Nghe này, mặc dầu

vậy, Wheeler... Điều này thật quan trọng. Điều tôi muốn nói là, tôi
cần phải hỏi ai đó một sự giúp đỡ, và cùng với khoảng thời gian mà
anh chị sẽ còn ở lại đây trong vòng một tháng nữa, tôi nhận thấy tôi
muốn người đảm nhận việc đó là anh chị. Nó không mất nhiều
thời gian, nó cũng không làm cho anh chị phải tiêu tốn bất kỳ một
đồng xu nào. Tôi tự hỏi liệu anh chị có thể kiếm cho tôi một luật
sư?”

Howard Givings hắng giọng. “John, đừng nói về chuyện luật sư

nữa. Yên tĩnh đi nào”.

Cái nhìn vào khuôn mặt của John là một biểu hiện của sự kiên trì

có lý đang chuẩn bị phá vỡ. “Ông già,” anh ta nói, “liệu ông có thể
ngồi im ở đó và ăn hết món salad ngon lành của ông, và đừng
bấm còi nữa có được không? Hãy tắt cái máy trợ thính của ông hay
là cái gì đó đi. Thôi nào,” anh ta nói với Frank. “Tôi nghĩ chúng ta
nên nói chuyện riêng. à, mà đưa cả vợ anh theo”. Và với một không
khí căng thẳng anh ta kéo cả hai người ra chỗ góc sân. “Không có bất
kỳ một lý do nào giải thích tại sao họ không nên nghe,” anh ta giải
thích; “họ chỉ làm phiền suốt thôi. Có một việc như thế này nhé.
Tôi muốn tìm ra một nhà thương điên có tư cách pháp nhân. Liệu
anh có thể tìm cho tôi?”

“Thật ra,” Frank nói, “ngoài khả năng của chúng tôi, tôi e rằng

tôi không biết tôi...”.

“Thôi được rồi. Quên chuyện đó đi. Để có thể tìm ra, có thể anh

sẽ phải tốn tiền. Tất cả những điều tôi nói là tôi cần anh dành
thời gian. Hãy cho tôi một cái tên và một địa chỉ của một người luật
sư có kinh nghiệm, tôi sẽ bắt đầu từ đó. Vấn đề là, anh biết
đấy, tôi có rất nhiều câu hỏi thú vị, tôi muốn trả tiền cho những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.