CON ĐƯỜNG CÁCH MẠNG - Trang 281

“Chúa ơi, thật là rắc rối...”.

“Thật đúng là đúng là không tính toán gì cả...”.

“Cái cây chết tiệt này...”.

“Nhìn này,” Frank nói. “Chúng ta vẫn còn một chiếc xe nữa;

chúng ta có thể đưa Milly về nhà và sau đó đưa Shep quay lại đây, và
có thể vào lúc đó chiếc xe sẽ...”.

“Nhưng có thể sẽ mất hàng giờ,” Milly nói yếu ớt, “và trong khi

chờ đợi sẽ phải trả thêm tiền cho người giữ trẻ. Ôi, trời ơi”.

“Khoan đã,” Shep nói. “Chúng ta cùng đi về nhà bằng xe của

anh; sau đó tôi sẽ mượn xe của anh và quay lại và - không, đợi đã...”.

“Nghe này,” giọng của April cắt ngang cái mỡ hỗn độn với một uy

lực làm cho tất cả bọn họ phải dừng lại. “Thật đơn giản. Anh đưa
Milly về nhà, Frank, sau đó anh đi về nhà - và điều này giải
quyết được vấn đề người trông trẻ - còn em và Shep sẽ đợi ở đây
cho đến khi những chiếc ô tô kia ra về. Chỉ còn một cách như vậy
thôi”.

“Được thôi,” Frank nói, rút chìa khoá đi lấy xe và sẵn sàng, “Mọi

người đồng ý chứ?”

Điều tiếp theo mà Shep Campbell biết, khi ánh đèn hậu của

chiếc xe Wheeler nhấp nháy xa dần về phía Đại lộ số 12, là anh
ta đang đi bộ về phía Ngôi nhà Gỗ (nơi đang rộn ràng chuyển sang
điệu van tình tứ và chậm rãi) với khuỷu tay thon nhỏ của April trong
tay anh ta. Với tất cả những sự tưởng tượng tội lỗi, anh ta không bao
giờ có thể có cơ hội tốt hơn để được ở một mình bên cô, và phần hài
hước nhất là thậm chí anh ta không phải dàn dựng chuyện này:
chuyện này đã diễn ra theo logic duy nhất - ồ, không, đợi đã. Tâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.