CON ĐƯỜNG CÁCH MẠNG - Trang 333

Trong khi nhai anh nói: “Thật là một buổi sáng thú vị khi không

có bọn trẻ”.

“Vâng”. Cô không ăn trứng của mình, và anh nhận thấy những

ngón tay của cô đang run lên khi cô với lấy tách cà phê; ngoài ra thì
trông cô hoàn toàn bình tĩnh. “Em nghĩ rằng anh có thể mong có
một bữa sáng dễ chịu sáng nay,” cô nói. “ý em là đây là một ngày
quan trọng của anh, đúng vậy không? Hôm nay có phải là ngày anh
có buổi họp với Pollock đúng không?”

“Đúng vậy”. Cô ta thậm chí còn nhớ cả đến việc này nữa! Nhưng

anh che giấu sự hài lòng của mình với nụ cười đủ rộng và không tán
thành mà anh đã dùng hàng nhiều năm mỗi khi nói với cô về
Knox, và nói: “Một cuộc họp quan trọng”.

“Thật ra,” cô nói, “Em nghĩ rằng đối với họ, dẫu sao, cũng là

một cuộc họp quan trọng. Chính xác, theo anh, anh sẽ làm gì? Cho
đến khi họ bắt đầu cho anh cơ hội, ý em là vậy. Anh chưa bao giờ
nói với em nhiều về điều này”.

Cô đang đùa à, hay là có ý gì? “Anh chưa bao giờ nói với em á?”

Anh hỏi. “Thật ra, dĩ nhiên bản thân anh cũng không hiểu lắm; đó là
một công việc. Anh nghĩ hình như đó là vấn đề của những gì mà
Pollock gọi là “đưa ra mục tiêu” - mọi người ngồi quanh và để cho
ông ta nói, anh nghĩ thế. Hành động giống như bọn anh biết vài
điều về máy tính. Và dĩ nhiên lý do chính cho toàn bộ sự việc, ít
nhất, anh nghĩ đó là lý do chính, là Knox có thể đã sẵn sàng mua
một trong những công ty máy tính thực sự đồ sộ này, đồ sộ hơn
“500”. Anh đã nói với em về chuyện này chưa nhỉ?”

“Chưa, em nghĩ là chưa”. Và điều tuyệt diệu là trông cô như thể

cô rất thích nghe nói về điều này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.