CON ĐƯỜNG CÁCH MẠNG - Trang 342

chơi trống - sốt sắng và tùy tiện, đầy kỳ vọng, và tất cả đều là
sai; bạn nhận thấy bạn đang nói đồng ý khi bạn muốn nói ý
không, và “Chúng ta sẽ phải cùng nhau làm việc này” khi bạn muốn
nói ý ngược lại; rồi bạn phải hít thở mùi dầu như thể bạn đang được
ngửi hương thơm của hoa và từ bỏ chính bản thân mình trong cơn mê
sảng của tình yêu dưới sức nặng của một người đàn ông mặt đỏ, hay
cằn nhằn và vụng về mà thậm chí không thích - Shep Campbell -
và rồi bạn rơi vào tình thế mặt đối mặt, trong tràn ngập bóng tối,
với nhận thức không biết mình là ai.

Và làm sao mà ai khác có thể bị lên án bởi tất cả điều đó?

Khi cô dọn bàn làm việc và chuẩn bị giường cho Frank với một

tấm ga còn tươi mới, cô mang sọt rác ra ngoài cửa và đi vòng ra sân
sau. Đó là một ngày mùa thu, ấm nhưng gió buốt nhẹ làm tung bay
những chiếc lá rải rác trên thảm cỏ và làm cho cô nhớ lại những thời
kỳ đầu đời dũng cảm của tuổi niên thiếu, của táo, bút chì và những
bộ quần áo len mới của một vài ngày cuối cùng trước khi đến
trường.

Cô mang sọt rác đi qua bãi cỏ đến thùng đốt rác, ném phịch

đống giấy vào trong thùng và bật diêm. Rồi cô ngồi ở rìa tường
đá được mặt trời hun nóng để đợi những đống giấy tờ cháy hết,
quan sát tất cả ngoại trừ việc ngọn lửa vô hình dần bén và rồi
nhanh chóng lan ra xung quanh, tạo nên những đợt nóng toả sáng lờ
mờ lên khung cảnh. Âm thanh của tiếng chim và rừng cây xào xạc
hoà lẫn một cách yếu ớt với tiếng kêu của bọn trẻ đang chơi ở đằng
xa; cô lắng nghe cẩn thận nhưng không thể phân biệt được đâu là
giọng của Jennifer, đâu là giọng của Michael và đâu là giọng của bọn
trẻ nhà Campbell - hay thậm chí, với sự chắc chắn, không biết có
phải giọng nói phát ra từ phía đồi nhà Campbell hay không.

Từ xa, tất cả giọng nói của bọn trẻ gần giống như nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.