CON ĐƯỜNG CÁCH MẠNG - Trang 362

- Được.

Nhưng hai giờ đồng hồ đã trôi qua và cô ta vẫn chưa lấy lại

được sức mạnh để thực hiện lời hứa của mình. Cô ta chỉ biết ngồi lì
ra đấy và sợ hãi. Đã một lúc lâu rồi mà không thấy trong nhà bếp
có tiếng động gì. Họ đang làm gì trong đó? Chỉ ngồi lì ra đấy hay
là làm gì không biết?

Và cuối cùng cả sự tò mò lẫn lòng can đảm đã giúp cô ta đứng dậy

và đi qua phòng xuống căn phòng lớn dẫn đến lối cửa nhà bếp
sáng trưng. Cô ta do dự, thở thật sâu, liếc nhìn để cho quen với ánh
đèn chói loà và sau đó đi vào.

Đầu Shep đang gối lên cánh tay đặt trên bàn trong nhà bếp,

cách cái đĩa bánh xăng-uých chỉ độ gang tấc, những không động
đến một chiếc bánh nào; anh ta ngủ say và ngáy khẽ. Frank không
có mặt ở đó.

Khu nhà Đồi Cách Mạng không phải thiết kế ra để chứa sự bi

thảm. Thậm chí vào ban đêm, cứ như là chủ định, cả khu nhà không
có một bóng lù lù hay hình bóng người tiều tuỵ nào. Nó hoàn toàn
vui vẻ một cách đầy thuyết phục, một khu đất gồm toàn những
ngôi nhà trắng bằng phấn màu với những cửa sổ sáng rực không
che rèm nhấp nháy thật dịu qua những lá cây vàng xanh lốm
đốm. Những ngọn đèn pha ngạo nghễ chiếu xuống những thảm
cỏ, xuống những cửa trước và xuống một loạt những chiếc ô tô
màu kem đỗ ở đó.

Một người đàn ông chạy bổ xuống những con phố trong cảnh

đau thương tuyệt vọng trông thật lạc lõng trong khung cảnh như vậy.
Ngoài tiếng giày quét trên đường nhựa và tiếng thở gấp của chính
người đó, mọi vật xung quanh đều tĩnh lặng khiến cho anh ta có thể
nghe thấy tiếng từ những máy truyền hình phát ra trong những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.