tết lông bên sườn và bụng con vật khi nó lăn ngửa bụng ra, bốn
cẳng nó chới với trên không và cái miệng thâm sì sì của nó nhe bộ
răng ra như muốn cười thích thú.
“Cún con ngoan quá! Cún con mũi ướt của ta ngoan quá nhỉ?
Đúng rồi, cún ngoan lắm!” - Chính con chó con đó, chứ không phải
ai khác hay điều gì khác, đã làm cho mùa đông của bà được bình
yên.
Công việc làm ăn bắt đầu sôi động khi mùa xuân trở lại, khiến
bà lúc nào cũng cảm thấy cuộc sống đã bắt đầu trở lại; nhưng
một thử thách vẫn còn: đó là việc bán ngôi nhà của gia đình Wheeler.
Việc bà sợ phải gặp lại Frank trong phòng luật sư là một điều tất
yếu khiến cho bà luôn căng thẳng và không sao chợp mắt được
vào đêm hôm trước đó. Tuy nhiên sự việc xảy ra không đến nỗi như
bà sợ. Anh ấy tỏ ra lịch thiệp và đĩnh đạc.
- Rất vui mừng được gặp cô Givings!
Rồi họ chỉ nói chuyện làm ăn và ngay khi giấy tờ được ký xong
là anh đi liền. Sau đó, dường như bà đóng cửa mãi mãi.
Hai tháng sau bà bận rộn đến kiệt sức: có nhiều nhà cũ đẹp
tung ra thị trường, nhiều nhà mới hiện đại được xây nên, nhiều
người từ thành phố đến để mua cái gì đó thật đẹp và họ là những
người không quan tâm đến chuyện mặc cả. Chẳng bao lâu mùa xuân
đó đã trở thành mùa xuân buôn bán bất động sản tốt đẹp nhất
trong sự nghiệp của mình. Ngày trở nên dài và thường rất khó khăn,
nhưng điều đó chỉ khiến cho những buổi chiều ngắn lại và việc
nghỉ ngơi dễ chịu hơn.
Ngoài việc chơi với con cún con và nói chuyện với Howard, bà làm
những công việc lặt vặt quanh quẩn ở nhà.