CON ĐƯỜNG CÁCH MẠNG - Trang 70

Chính Frank đã đến và giải cứu cho cô. “Nghe này, Milly. Cô có

biết seecham là cái gì không? hoặc beecham? Một loại cây à?”

“Seecham,” cô ta nhắc lại, làm ra vẻ đang nghĩ, đỏ mặt vì biết ơn

lộ trên khuôn mặt mềm mại của cô. “Tôi e rằng tôi không biết,
Frank. Dù sao tôi có thể tra nó cho anh. Chúng tôi có sách ở nhà”.

“Thôi, không thật sự cần phải như vậy đâu,” anh nói. “Chỉ vì cô

Givings - vớ vẩn - qua đây ngày hôm qua với một cái hộp to đựng
cái... điên rồ này”.

“Cô Givings!” Milly kêu lên trong niềm vui bất ngờ khi nhớ

được ra điều gì đó và cảm thấy mình nổi bật hẳn lên. “Ôi, Chúa ơi,
tôi thậm chí còn chưa nói với mọi người về điều đó! Tôi nghĩ rằng
thậm chí tôi còn chưa nói với Shep, phải vậy không anh? Về cậu con
trai của họ? Thật là phi thường”.

Cô ta lại dừng lại, nhưng hoàn toàn độc thoại trong một hoàn cảnh

hoàn toàn khác hẳn: mọi người đang lắng nghe. Sự khẩn cấp trong
giọng nói, cách hăm hở cô ngả người về phía trước để kéo mạnh
chiếc váy juýp xuống đầu gối đã có nếp nhăn đã làm tất cả họ
phấn khích với lời hứa hẹn có một chủ đề mới, và Milly nhấm
nháp việc giành được khán giả, không để cho việc tiết lộ được nói ra
càng chậm càng tốt. Trước tiên, gia đình Wheeler có biết là bà
Givings có một cậu con trai không?

Đương nhiên là họ biết rồi; và Milly ngồi gật gù một cách

thông thái, cho phép mình được nói ngắt quãng, trong khi họ nhắc
nhở nhau về một người thủy thủ gầy gò cười toe toét trong bức ảnh
để trên bệ lò sưởi ở gia đình cô Givings trong lần họ đến đó ăn cơm
tối; họ nhớ lại lời cô Givings giới thiệu đây là John, người ghét cay
ghét đắng hải quân, đã làm những điều tuyệt diệu ở M.I.T

(2)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.