CON ĐƯỜNG DA CAM - Trang 121

Sự tương đồng giữa sự tích cực của nhà dân túy Commoner và hoạt động

phản đối chiến tranh diệt cỏ có tổ chức sau đó, cách ông vạch ra sự nguy
hiểm của việc đặt lợi ích chiến tranh lạnh lên trên mối băn khoăn về sinh
thái, và việc ông thành công trong thay đổi nhận thức của các quan chức cấp
cao nhất của chính phủ đã đặt ông vào tâm điểm hoạt động phản đối chiến
tranh diệt cỏ. Những nghiên cứu của ông và những nhà khoa học phản chiến
giúp kết thúc chiến tranh diệt cỏ ở Việt Nam cần được xem xét như một
phần trong nỗ lực chung liên tục. Sự cố gắng của họ cũng như tất cả những
nhà khoa học những năm 60 đã từng thẳng thừng lên án tình trạng hiện tại
và dùng các thuật ngữ toàn cầu để diễn tả các mối quan ngại về sinh thái đã
có tiền lệ từ những năm 30. Có nhà sử gia gọi họ là những “nhà khoa học du
kích”. Như nhà sử học Peter Kuznik quan sát, “hầu như các nghiên cứu
chính trị và khoa học quan trọng đều nhầm khi giả định rằng, trong một
phần tư thế kỉ trước vụ Hiroshima, các nhà khoa học Mỹ không quan tâm
đến chính trị hoặc mù quáng ủng hộ hiện trạng này”. Thậm chí trước khi
xuất hiện vũ khí nguyên tử hay Chất độc da cam, một số nhà khoa học đã
yêu cầu các quan chức phải đánh giá kỹ mức độ nguy hiểm của vũ khí quân
sự và có hành động chính trị thích hợp.

Ngay trước thế chiến thứ II, nỗi ám ảnh về chiến tranh chiến hào và các

cuộc tấn công bằng khí độc trong cuộc Đại Chiến đã hiện ra lờ mờ trước mắt
các nhà khoa học ở hai bên bờ Đại Tây Dương. Năm 1939, J. D. Bernal, một
giáo sư vật lý ở trường Đại học Luân Đôn, đã phải kêu lên rằng khoa học đã
không còn là “bông hoa trí tuệ đẹp nhất của loài người hứa hẹn mang đến
những lợi ích lớn nhất”. Ông giải thích rằng, kể từ ngày Đình Chiến (kết
thúc thế chiến thứ I), các sự kiện đã “không chỉ thay đổi thái độ của mọi
người đối với khoa học; chúng đã thay đổi thái độ của chính các nhà khoa
học đối với khoa học một cách sâu sắc”. Vào cuối những năm 30, Quốc hội
Anh đã dành một khoản quỹ gần bằng nghiên cứu y học để phát triển khí
độc. Đối với Bernal, sự phân bổ ngân sách này nói lên nhiều điều. Ông cảnh
báo rằng: “Ở hầu hết các nước, các nhà khoa học đang bị ép phục vụ cho
chiến tranh và được phân vào các ngành khác nhau trong quân đội khi chiến
tranh xảy ra”. Những năm sau thế chiến thứ II, các nhà khoa học tỏ ra vô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.