Hoạt động của các nhà khoa học phản đối chiến tranh, cũng như bối cảnh
chính trị dẫn đến việc sử dụng chất hủy diệt sinh thái có thể lý giải trong
tổng thể chung, khi xét phong trào đã bắt đầu như thế nào, và quan trọng
hơn, tại sao nó lại đạt được mục đích đề ra. Mặc dù khái niệm chất hủy diệt
sinh thái luôn là trọng tâm xuyên suốt hoạt động của các nhà khoa học trong
suốt quá trình tranh luận về thuốc diệt cỏ - khi họ tập trung làm rõ các chính
sách giải trừ vũ khí, xác định mối tương quan giữa luật quốc tế và khoa học,
hay làm rõ sự xảo trá của chính quyền, thì chỉ mình chất hủy diệt sinh thái
không đủ làm cơ sở để đưa ra những giải thích đầy đủ được. Những nhà
khoa học tham gia tích cực nhất trong cuộc tranh luận về chiến tranh diệt cỏ
nghiên cứu rộng hơn về thời kỳ lịch sử được coi là hậu quả của thảm họa
chính trị, chiến lược và đạo đức của chiến tranh Việt Nam, một sự định
hướng cơ bản về ý nghĩa an ninh quốc tế và sự sống còn của loài người.
Bằng cách chỉ ra tội ác trong chiến thuật quân sự của Mỹ tại Việt Nam và
những ảnh hưởng của chiến thuật đó tới mức độ toàn cầu, khái niệm thuốc
hủy diệt sinh thái thực sự phù hợp với một biến đổi chính trị lớn hơn trong
thời kỳ chiến tranh Việt Nam.
Không ai có thể nắm bắt sự thay đổi này sâu sắc hơn Geogre Kennan,
người đã đưa ra chiến lược ngăn chặn Liên Xô sau thế chiến thứ II. Ông
cũng tin rằng những ý tưởng của ông về chiến tranh lạnh đã bị cưỡng chiếm
bởi một hệ tư tưởng quân đội cực đoan, dẫn đến bãi lầy ở Đông Nam Á.
Năm 1966, ông tin rằng chiến tranh Việt Nam đe dọa khả năng trường tồn
của nước Mỹ. Trong một bài diễn văn ủng hộ Eugene Mcarthy, thượng nghị
sĩ đến từ Minnesota và là người ứng cử chức tổng thống theo phe phản chiến
trong cuộc bầu cử năm 1968, Kennan đã phản đối chính sách mà tổng thống
đương nhiệm Lyndon B.Johnson đã thực hiện ở Việt Nam: “Hỡi các bạn của
tôi… Tôi không hiểu tại sao chúng ta có thể giương mắt nhìn những gì mà
chính phủ đã làm trong quan hệ với Việt Nam. Đó thực sự là một sai lầm
chính trị lớn, là sai lầm chưa từng thấy trong lịch sử. Và sai lầm đó càng
nghiêm trọng và không thể tha thứ được bởi rất nhiều người đã cảnh báo sâu
sắc chính phủ về nó.”