CON ĐƯỜNG ĐAU KHỔ - Trang 1026

những hạng cùng dân này, trước kia hiền lành là thế, mà bây giờ, chao
ôi, sao láu lỉnh, ngang ngược quá chừng.

Cuối cùng, chính các bà nông dân nhà ta đã tìm ra người người thích

đáng. Bà này rỉ tai bàn bạc với bà kia, rồi ít lâu sau cả làng đã đồn ầm
lên là chính ý Chúa muốn cho ông lão Afanaxi phải được bầu làm
trưởng thôn. Ông lão này đang sống yên ổn với hai người con dâu (con
trai ông đều tử trận trong cuộc chiến tranh chống Đức), ông không đi
làm đồng, chỉ ở nhà trông coi gà vịt, vườn tược và sai bảo, quát nắng
con dâu đôi chút. Ông lão hay xét nét, quở trách những chuyện vụn vặt.
Hồi xưa ông ta đã từng tòng ngũ dưới quyền tướng Xkôbêtev.

Ông lào Afanaxi lập tức nhận lời làm trưởng thôn: "Cám ơn bà con

đã có lòng trọng nể lão, nhưng đã thế thì đừng có thoái thác nhé, lão sẽ
bắt mọi người vâng lời lão". Với bộ râu bạc chải rẽ ra hai bên theo kiểu
Xkôbêlev, với chiếc áo lông cừu thắt nịt rất thấp, ông lão chống cái gậy
hồ đào dài đi nơi này nơi nọ trong thôn xem thử có chuyện gì có thể
chê bai bắt bẻ không.

Alekxêy mỗi lần gặp ông lão lại bỏ mũ và kính cẩn cúi chào. Ông lão

Afanaxi cau đôi lông mày dữ tợn xuống sát mắt rồi hỏi:

- Nào, anh cần gì?

- Cảm ơn cụ, cháu không cần gì đâu cụ ạ, cháu vẫn như cũ thôi, buồn

lắm.

- Mãi vẫn chưa thỏa thuận được với bà con ạ?

- Chỉ còn biết mong vào cụ nữa thôi, Afanaxi Afanaxiêvits ạ... Giá

có lúc nào rỗi cụ ghé nhà chơi...

- Thế có vinh dự cho anh quá không hả?

Alekxêy rốt cục vẫn lôi kéo được ông lão: anh cho Matriôna đến gặp

hai người con dâu của ông hỏi mua con ngỗng thật béo, nói là ngày mai
nhà có lễ thánh đặt tên, nhà chật không dám mời ai cả, nhưng có ai vui
lòng ghé chơi cũng mừng. Ông lão Afanaxi lại có cái tính tò mò. Bóng
hoàng hôn mùa đông vừa phủ lên xóm làng thì ông đã đến ngôi nhà đốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.