CON ĐƯỜNG ĐAU KHỔ - Trang 1098

chẳng kêu ré lên như con lợn ấy à?... Liôvka đang há mồm để cắn cái
đùi gà, ngậm ngay lại, mạnh đến nỗi răng chạm vào nhau đánh cốp một
tiếng, cái mặt nhễ nhại mồ hôi của hắn xệ hẳn xuống. Hắn nói giọng
khinh bỉ:

- Kể cho đến nay thì chỉ mới thấy xẩy ra cái trò ngược lại thôi: mới

thấy những kẻ khác kêu ré lên thôi. Không biết có phải chính mày đang
định xử bắn tao không?

- Ồ, giá mày lọt vào tay tao trước đây ba tháng...

- Thôi đừng quanh co nữa, tên sĩ quan bạch vệ kia, nói hết đi...

- Mày sốt ruột quá rồi hẳn, thằng đồ tể?

- Nào nói đi, tao đợi... Họ nói rất nhanh, như thể vội vã. Cả hai đều

đã thở hổn hển, hai chân co lại dưới gầm ghế, nhìn trừng trừng vào đáy
mắt nhau. Cây nến cắm trên cái bàn con nổ tí tách, ngọn nến bắt đầu lụi
xuống. Bấy giờ Rôstsin nhận thấy mặt Liôvak đang đỏ gay bỗng xám
ngoét đi. Hắn nói, giọng âm âm:

- Thôi, ta đi ra hành lang đi, mày đi trước.

- Tao không đi...

- Đi đi...

- Đừng có ra lệnh cho tao... Mày là cái thá gì? Trên bấc nến chỉ còn

lại một đốm lửa xanh xanh như ma trơi. Hình như Liôvka hiểu rõ rằng
trong ngăn toa chật hẹp này lợi thế ngả hẳn về Rôstsin, vốn người thon
thả và gân guốc, nếu họ xông vào nhau trong bóng tối... Hắn rống lên
như tiếng bò mộng:

- Đứng dậy, đi ra hành lang!

Cánh cửa ngăn toa bỗng mở toang, đốm lửa trên bấc nến nháy lên

một cái rồi cháy to lên, Tsugai bước vào.

- Chào hai anh bạn. - Dưới hàng ria, miệng anh ta cười tủm tỉm, đôi

mắt hơi lồi đảo từ Liôvka sang Rôstsin. - Thế mà tôi cứ đi tìm khắp cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.