CON ĐƯỜNG ĐAU KHỔ - Trang 1181

Nàng đứng rất lâu trên thềm sau, đợi cho những người ở trong nhà

ông linh mục thức dậy.

Cuối cùng Yakôv bước ra, tay cầm cái xô nước bẩn, hắt lên đống

tuyết lẫn bùn và nói với Katya:

- Thế mà tôi định cho người đến gọi cô đấy... Ta vào đi... Ông ta đưa

Katya vào nhà, mời nàng ngồi và lục lọi trong ngăn kéo một lát.

- Chồng cô, hay là người thế nào đối với cô đấy, chúng tôi sẽ đem

hắn ra xử bắn.

- Người ấy không phải là chồng tôi, cũng chẳng phải là gì hết, -

Katya đáp nhanh. - Tôi chỉ xin một điều: ông cho tôi đi khỏi nơi này.
Tôi muốn về Moxkva...

- "Muốn về Moxkva!"! - Yakôv ngạo nghễ nhại lại. - Còn tôi, tôi

đang muốn cứu cô khỏi bị xử bắn đây. Katya ngồi ở nhà Yakôv cho đến
tối. Nàng kể hết chuyện mình, nói rõ những mối quan hệ giữa nàng với
Alekxêy. Thỉnh thoảng Yakôv lại bỏ đi đâu rất lâu, khi trở về, ông ta
gieo mình xuống ghế, châm thuốc lá hút.

- Theo chỉ thị của Ủy ban Giáo dục, - ông ta nói, - trong làng phải

thành lập một trường học. Cô không phải là người thích hợp lắm,
nhưng bần cùng chúng tôi sẽ thử xem... Nhiệm vụ thứ hai của cô là báo
cho tôi biết tất cả những việc xảy ra trong làng. Về những chi tiết của
công việc này ta sẽ tính sau. Tôi nói trước cho cô biết: nếu cô bép xép
về chuyện này, cô sẽ bị trừng trị nghiêm khắc. Còn chuyện về Moxkva
thì tạm thời cô hãy quên đi.

Thế là Katya bỗng dưng đã trở thành cô giáo. Họ cắt cho nàng một

ngôi nhà nhỏ bỏ không ở cạnh trường học. Ông giáo già trước kia ở đây
đã chết hồi tháng một vì bệnh sưng phổi; quân lính Petlyura có một thời
gian đóng trong trường này đã xé hết sách vở ra quấn thuốc lá, ngay cả
bản đồ địa lý cũng không chừa lại. Katya cũng chẳng biết nên bắt đầu
từ việc gì, bèn đến hỏi ý kiến Yakôv. Nhưng ông ta không còn ở trong
làng nữa. Cũng đột ngột như khi xuất hiện, ông ta đã đi sau khi nhận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.