CON ĐƯỜNG ĐAU KHỔ - Trang 334

sắt ở cửa kính một hiệu buôn sập xuống ầm ầm. Một làn tuyết mịn và
ấm rơi lất phất.

Bỗng trên nóc một toa xe điện hiện ra một người mặc áo bành-tô hở

khuy. Người ấy giật cái mũ chụp trên đầu xuống và hình như quát lên
một câu gì không rõ. Trong đám đông có một tiếng rì rầm truyền đi,
nghe như một tiếng thở dài: "ồ - ồ - ồ - ồ - ồ..."... Người kia bắt đầu
buộc một sợi dây thừng vào nóc tàu điện; đoạn lại đứng thẳng lên và lại
bỏ mũ. Tiếng "ồ - ồ ồ - ồ!" lại truyền qua đám đông. Người kia nhảy
xuống đường. Đám đông giãn ra, và bấy giờ có thể trông rõ một tốp
người đứng khít lại thành một hàng dài trên lớp tuyết màu vàng bẩn, ra
sức kéo sợi dây thừng buộc vào xe điện. Toa xe bắt đầu nghiêng về một
phía. Đám đông lùi ra xa, lũ trẻ huýt sáo inh ỏi. Nhưng toa xe chỉ lắc lư
tại chỗ, và có thể nghe thấy tiếng bánh xe dập dình trên đường ray. Bấy
giờ từ bốn phía đều có những người chạy vào nhập bọn vào tốp kia,
lặng lẽ và sốt sắng cầm lấy sợi dây. Toa xe lại nghiêng về một bên rồi
bỗng đổ kềnh ra, cửa kính vỡ loảng xoảng. Đám đông vẫn im lặng, xô
tới toa xe đổ.

- Bây giờ thì dầu đã bén lửa rồi! -người viên chức mặt vàng ban nãy

nói sau lưng Ivan Ilyits. Rồi ngay lúc ấy có mấy người cất tiếng hát
không đều:

Các anh đã ngã xuống

Hy sinh trong trận đấu tranh oan nghiệt...

Trên đường đi đến đại lộ Nevxki, Ivan Ilyits vẫn thấy ở xung quanh

những cái nhìn ngơ ngác, những gương mặt lo âu ban nãy. Đâu đâu
cũng có những đám người quây quần như những luồng nước xoáy nhỏ
chung quanh những người vừa nhặt được tin này tin nọ, háo hức nghe
họ nói. Trong các khung cửa lớn, những người gác cửa béo tốt đứng
nhìn ra. Một cô hầu phòng thò cái mũi dòm ra phố. Một ông xách cặp,
có bộ râu chải chuốt, mình mặc áo khoác lót da chồn, hỏi một người
gác cổng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.