CON ĐƯỜNG ĐAU KHỔ - Trang 36

- Ngài về Pexki phải không ạ, xin mời! Chợt sau lưng Đasa có tiếng

Bexxônôv nói tách rõ từng tiếng, giọng lạnh lùng:

- Lão kia, áo choàng, mũ và can của ta đâu? Đasa cảm thấy như có

một chiếc bàn xăm chích nhè nhẹ suốt lưng nàng. Nàng quay phắt đầu
lại và nhìn thẳng vào mắt Bexxônôv. Bexxônôv đón tia mắt của nàng
một cách điềm tĩnh, như đón một cống phẩm tất nhiên, nhưng rồi mi
mắt chàng khẽ chớp chớp, đôi mắt xám được tráng một lớp thủy linh
hoạt, trông như thể khiêm nhường hẳn lại, và Đasa chợt cảm thấy tim
mình đập dồn dập.

-Nếu tôi không nhầm, - Bexxônôv nghiêng mình về phía nàng, nói -

hình như chúng ta đã mấy lần gặp nhau ở nhà chị cô thì phải? Đasa trả
lời ngay, giọng ương ngạnh:

- Phải, có gặp. Nàng giật cái áo khoác trong tay người gác phòng

mắc áo và chạy ra cổng. Ngoài phố, gió

lạnh và ẩm thổi tung áo nàng và phả vào người nàng những giọt

nước han rỉ. Đasa xốc cái cổ lông đến tận mắt. Một người qua đường đi
vượt lên trước. Khi đi ngang tầm Đasa, hắn thì thầm bên tai nàng:

- Chao, đôi mắt! Đasa bước trên mặt đường ướt át, qua những dải

ánh điện rung rinh. Từ khung cửa một hiệu ăn vừa vụt mở trào ra
những tiếng gào nức nở của mấy chiếc vĩ cầm đang chơi một điệu
valse. Không ngoái lại, Đasa khẽ hát vào lớp lông xù xì của chiếc bao
tay:

-Ôi! Chẳng dễ gì đâu, chẳng dễ gì, chẳng dễ gì!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.