CON ĐƯỜNG ĐAU KHỔ - Trang 411

- Không quan tâm là thế nào? -Rublyôv xửng cồ lên, vụng về quay

phắt lại. -Thế anh quan tâm đến cái gì? Bây giờ, kẻ nào không quan
tâm đến chính trị thì anh có biết đó là hạng người gì không? - Anh ta
quắc mắt nhìn Ivan Ilyits - một kẻ trung lập là một kẻ thù của nhân
dân...

-Chính tôi muốn hỏi anh về chuyện đó... Thế thì anh hãy nói cho nó

tử tế một chút, như một con người nói với một con người. Ivan Ilyits
cũng xửng cồ lên. Rublyôv thở hít vào một hơi dài.

- Anh gàn lắm, Têlêghin ạ... Bây giờ tôi không có thì giờ nói chuyện

với anh đâu, anh có hiểu được điều đó không?

- Rublyôv ạ, tôi bây giờ gay quá, chẳng biết theo hướng nào... Chắc

anh đã nghe nói Kornilôv dấy binh khắp vùng sông Đôn rồi chứ?

- Có nghe.

- Hoặc tôi về vùng sông Đôn, hoặc tôi đi với các anh.

- "Hoặc" là thế nào?

- Là thế này: tôi tin cái gì thì tôi đi theo cái ấy... Anh theo cách mạng,

tôi theo nước Nga... Mà có lẽ, tôi theo cả cách mạng nữa cũng nên. Anh
biết đấy: tôi là một sĩ quan dã chiến... Ánh lửa tức giận đã tắt ngấm
trong đôi mắt tối xẫm của Rublyôv, chỉ còn lại vẻ mệt mỏi của một
người thiếu ngủ.

-Thôi được, ngày mai anh đến điện Xmolmy hỏi tôi... "Nước Nga"

kia chứ!, - anh ta lắc đầu cười nhạt, -Cái nước Nga ấy rồi sẽ làm cho
anh phát điên phát cuồng lên cho mà xem... Đến chảy máu mắt ra với
nó... Nhưng dù sao tất cả chúng ta rồi cũng sẽ chết vì nước Nga... Bây
giờ anh ra ga Baltic. Ở đấy có đến ba ngàn lính đào ngũ nằm lăn lóc
giữa nền đất từ ba hôm nay... Anh đến họp mít tinh với họ một chút,
đến tuyên truyền cho chính quyền xô-viết đi... Anh hãy nói với họ là
Pêtrôgrad đang cần bánh mì, còn chúng tôi đang cần chiến sĩ... (Mắt
anh ta lại quắc lên). Anh hãy nói là nếu họ còn nằm ì trên lò sưởi mà
gãi bụng thì sẽ chết toi, như đồ chó đẻ vậy. Cách mạng sẽ quật vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.