CON ĐƯỜNG ĐAU KHỔ - Trang 563

báo một thoáng rồi vứt nó xuống bàn. Dải băng vương vào cái lọ mực
đồ sộ.

- Các đồng chí ạ, chúng tôi có biết là ở vị trí của trung đoàn "Tự do

vô sản" đang diễn ra chiến sự... Tôi xin có lời khen ngợi lòng hăng hái
và nhiệt tình cách mạng của các đồng chí,

- ông ta như thể đang tìm từ ngữ - Nhưng từ nay về sau tôi yêu cầu

các đồng chí đừng hoảng hốt lên như vậy... Hơn nữa, những cuộc hành
binh của địch đều có tính chất ngẫu nhiên... Nói tóm lại, mọi biện pháp
cần thiết đều đã được thi hành, các đồng chí có thể yên tâm về lo làm
tròn bổn phận ở đơn vị mình.

Ông ta ngẩng đầu lên. Mắt ông ta nhìn nghiêm khắc và trong sáng.

Hiểu rằng câu chuyện đã chấm dứt, Têlêghin đứng dậy. Xôkôlôvxki
ngồi thừ ra như thể vừa bị đánh một vố choáng người đi.

- Tôi không thể trở về trung đoàn với một câu trả lời như thế được, -

ông nói. - Ngay hôm nay các chiến sĩ sẽ họp mít-tinh, ngay hôm nay cả
trung đoàn sẽ tự động kéo đi cứu viện các đồng chí bên "Tự do vô
sản"... Tôi xin báo trước cho đồng chí biết rằng trong buổi mít-tinh tôi
sẽ phát biểu ý kiến ủng hộ việc xuất quân...

Viên tham mưu trưởng dần dần đỏ mặt tía tai lên, cái trán rộng của

ông ánh lên loang loáng. Xô ghế bành đánh rầm một tiếng, ông ta đứng
dậy, cái quần bộ đội như chỉ chực tụt xuống, hai tay đút vào thắt lưng.

- Đồng chí sẽ ra tòa án cách mạng của quân đoàn đấy, đồng chí ạ!

Đồng chí chớ quên rằng bây giờ không phải như năm mười bảy nữa
đâu.

- Đồng chí đừng dọa, vô ích!

- Im ngay!

Vừa lúc ấy cánh cửa vụt mở, và một người cao lớn, dáng thanh tú lạ

lùng, mình khoác áo Tserkex bằng dạ mịn màu xanh, bước vào phòng.
Gương mặt tuấn tú và u ám của ông ta, với những món tóc thẫm màu rũ
xuống trán, với bộ ria chúc, có một nước da màu hồng mịn thường thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.