CON ĐƯỜNG ĐAU KHỔ - Trang 588

- Các ông bà chớ hoảng sợ...

- Họ đã tìm được mấy tên Tseka!

- Đmitri Xtêpanôvits, dù sao cũng nên tránh đi thôi, nhỡ ra một cái....

Có mấy tiếng súng nổ. Đám đông dạt ra. Nhiều người bỏ chạy, đánh

rơi cả mũ. Đmitri Xtêpanôvits lại thấy mình đứng trên phố
Đvoryanxkaia, thở hổn hển. Ông cảm thấy mình có trách nhiệm đối với
tất cả những việc đang diễn ra. Đi đến quảng trường, ông nheo nheo đôi
mắt nhìn cái tháp bằng gỗ chụp lên pho tượng Alekxanđr đệ Nhị. Ông
dang cánh tay ra phía trước nói dõng dạc, giọng giận dữ.

- Bọn bolsêvik sẵn sàng tiêu diệt tất cả những cái gì thuộc về dân tộc

Nga. Chúng cố tìm cách làm sao cho nhân dân Nga quên lịch sử của
mình đi. Chúng ta đang đứng trước pho tượng của một bậc Sa hoàng có
công lao giải phóng dân tộc ta, một pho tượng không hề gây hại cho ai
cả. Vậy các ngài hãy cắt bỏ những tấm ván ngu xuẩn và những mảnh
giẻ rách bỉ ổi kia khỏi pho tượng đáng quý này.

Đó là bài diễn văn đầu tiên của ông đọc trước dân chúng. Lập tức có

mấy gã thanh niên láu lỉnh đội mũ lưỡi trai, trông dáng dấp như những
anh chạy hàng, hô lên:

- Đập vỡ đi!

Những tấm ván bị giạt ra kêu răng rắc. Đmitri Xtrêpanôvits đi tiếp.

Đám đông đã thưa dần. Ở đây, những tiếng súng từ bên kia sông lên to
hơn. Từ phía bờ sông Xamarka bỗng có một người chỉ mặc cái quần lót
ướt sũng chạy ngược lại phía bác sĩ.. Những món tóc đen rủ xuống mặt
hắn. Cái ngực rộng có xăm hình. Mấy người đàn bà vừa hét thất thanh
vừa tránh xa người kia chạy về phía sông Volga. Sau lưng hắn còn có
ba người, rồi mấy người nữa, rồi lại thêm mấy người nữa chạy theo,
người ướt sũng, gần như trần truồng, vừa chạy vừa thở dốc ra... Trên
phố có tiếng quát:

- Bolsêvik cả đấy! Đánh chết đi! Cả tốp người, như một đàn chim

mỏ nhát nghe thấy tiếng súng nổ, chạy dạt sang một bên nhằm phía bến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.