CON ĐƯỜNG ĐAU KHỔ - Trang 619

Không ai buồn để ý đến Katya. Nàng sửa lại áo và tóc, nhưng vẫn

ngồi yên trên giường. Hình như vừa có những đội quân mới vào làng.
Qua tiếng nói ồn ào và lo lắng trong nhà có thể hiểu được rằng có một
việc gì nghiêm trọng đang được chuẩn bị. Một giọng gay gắt hơi ngắc
ngứ, có một âm hưởng lảnh lói như giọng đàn bà, quát lên hách dịch:

- Quỷ bắt cha nó đi! Gọi cái thằng mạt kiếp ấy về đây!

Và họ thi nhau chõ mồm ra sân, quát về phía có những cỗ xe giàn

thắng ba ngựa, những con ngựa đóng yên cương, những tốp lính, thủy
thủ, nông dân vũ trang.

- Pêtritsenkô.... Pêtritsenkô đâu?... Chạy đi gọi hắn về đây...

- Thì mày chạy đi có được không nào, hở con lợn... Này, anh kia, gọi

đại tá cho tôi một tí... Nhưng mà hắn ở đâu thế nhỉ? A kia rồi, nằm ngủ
trên cái xe kia kìa, say bí tỉ... Xối cho thằng quỷ ấy một xô nước đi...
Này, thằng kia, chạy ra giếng múc xô nước đi, - không đánh thức nổi
cái thằng đại tá này đâu... Ê, thôi đừng xối nước nữa, lấy hắc ín trát vào
mồm đi... Hắn tỉnh rồi, hắn tỉnh rồi... Báo với hắn là thủ lĩnh đang cáu
lắm đấy... Hắn đến kia rồi... đến kia rồi...

Một phút sau, người vạm vỡ đội mũ lông cao tối qua bước vào nhà.

Hình như hắn ngủ say đến nỗi trên gương mặt râu ria, đỏ bừng của hắn
khó lòng nhìn rõ được đôi mắt húp híp. Hắn vừa làu bàu vừa chen vào
bàn và ngồi xuống.

- Mày làm sao đấy hở thằng khốn kiếp, mày định bán cả quân đội

đấy à? Chúng nó mua được mày rồi! - giọng nói lanh lảnh, ngắc nhứ
ban nãy cất lên đay nghiến.

- Thì sao? Ừ thì tôi ngủ quên, chỉ có thế chứ gì? - đại tá nói ồ ồ,

giọng trầm và vang nghe như thể hắn đang ngồi trong thùng ton-nô nói
ra.

-Thì sao à, thì thế đấy chứ còn sao... Thì thế đấy! - cái giọng lanh

lảnh như bị sặc - Thì sao à? Thì mày đã ngủ quên để cho Đức nó đến
lúc nào không biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.