CON ĐƯỜNG ĐAU KHỔ - Trang 686

những người ngồi quanh bàn một lượt. Yasa dùng một ngón đánh khe
khẽ bài "chim hoàng tước" trên đàn dương cầm. Bỗng đôi mày đen
nhánh của Mamônt giương cao lên, đôi mắt tối sẫm của hắn thoáng lộ
vẻ ngạc nhiên. Hắn đã trông thấy Đasa. Nàng thấy tim mình lạnh toát đi
dưới cái nhìn của hắn. Hắn bước vững vàng đến cạnh nàng, cầm lấy
đầu ngón tay của nàng đưa lên đôi môi khô nẻ, nhưng không hôn, mà
chỉ khẽ chạm vào đây.

- Các anh nói là không có rượu phải không... Sẽ có ngay...

Hắn rung chuông gọi người hầu bàn, mắt vẫn nhìn Đasa. Một người

hầu bàn Tatar bước vào, dang hai tay tỏ vẻ bất lực: không còn lấy một
chai nào, khách uống hết sạch, hầm rượu thì đã khóa chặt, viên quản lý
cầm chìa khóa về nhà mất rồi. Mamônt liền nói:

- Thôi ra đi - Đoạn bước đến máy điện thoại, dáng dấp như đang đi

trước mắt hàng nghìn khán giả. Hắn gọi số điện thoại: "Vâng... Tôi
đây... Đalxki đây... Cho một đội đến ngay. Khách sạn "Mêtrôpôl"... Tôi
đang ở đây... Việc khẩn... Phải... Bốn người là đủ..."

Hắn thong thả đặt ống nghe xuống, dựa lưng vào tường và khoanh

tay trước ngực. Chỉ mười lăm phút trôi qua là cùng. Yasa bắt đầu chơi
khe khẽ một khúc nhạc của Xkryabin trên dương cầm. Đasa thấy
choáng váng trước những âm thanh quen thuộc đang từ dĩ vãng xa xôi
bay về. Thời gian đã biến mất. Lớp áo gấm ngân tuyến trên ngực Đasa
phập phòng nâng lên hạ xuống, máu dồn lên tai nàng rần rật. Jirôv ghé
tai nàng thì thầm mấy tiếng, nhưng nàng không nghe gì hết.

Nàng bồi hồi xao xuyến thể nghiệm niềm hạnh phúc của sự giải

thoát, cái cảm giác nhẹ nhõm của tuổi thanh xuân. Nàng có cảm giác
như mình đang bay lên lâng lâng như một quả bong bóng vừa tuột dây
lìa khỏi chiếc xe nôi trẻ con, bay lên cao đến chóng mặt.

Vai công tử chính diện vuốt cánh tay để trần của nàng, lấy một giọng

êm như nhung khuyên nhủ nàng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.