CON ĐƯỜNG ĐAU KHỔ - Trang 723

Chàng đứng dậy và bước đi, cố thật nhẹ cho những bước chân đừng dội
vào óc.

Korenovxkaia cách đây một dặm. Về phía ấy lác đác có mấy đống

lửa bập bùng trong đêm tối, gần hơn, dưới một khoảng đất trũng, một
ngọn lửa không có khói nhảy múa trên mặt đất. Ivan Ilyits thấy khát,
thấy đói, và rẽ về phía ngọn lửa.

Từ khắp cánh đồng có những bóng người đen đen cũng đang đi về

phía ấy, người thì bị thương nhẹ, người thì lạc mất đơn vị đã tan vỡ,
người thì kéo theo sau một gã tù binh. Họ gọi nhau í ới, cất tiếng chửi
khàn khàn, cười ha hả... Quanh đống lửa nhóm bằng những thanh tà vẹt
đang cháy rực, binh sĩ nằm la liệt.

Ivan Ilyits hít mạnh làn không khí thoang thoảng mùi bánh mì. Tất

cả những con người phủ đầy bụi bặm ấy đều đang nhai. Gần đống lửa
có chiếc xe giàn chở một mớ bánh mì và một cái thùng con. Một người
đàn bà gầy gò, tiều tụy, đầu bịt khăn hộ lý màu trắng, đang múc nước
vào ca cho binh sĩ uống.

Chàng uống nước và lĩnh một khoanh bánh mì rồi đứng tựa vào

chiếc xe giàn, vừa ăn vừa ngắm mấy ngôi sao trên trời. Những người
nằm quanh đống lửa có vẻ đã bình tâm lại, nhiều người đã ngủ say,
nhưng những người đang từ ngoài đồng trở về thì còn sôi sục lên vì
căm giận. Họ chửi rủa, giơ nắm tay dọa ai trong bóng tối, tuy chẳng ai
nghe họ cả. Cô hộ lý phân phát bánh mì và múc nước vào ca đưa cho
họ.

Một người râu đen, cởi trần, lôi một tù binh tới và xô hắn ngã ngồi

xuống bên cạnh đống lửa.

- Đây, bắt được con chó này, thằng ăn bám này... Anh em hỏi cung

nó đi... Người râu đen lấy ủng hất tên tù binh đang nằm giữa đất một
cái rồi lùi lại, hai tay xốc nịt quần. Cái ngực lép của hắn thở phập
phồng. Ivan Ilyits nhận ra Tsertôgônôv. Chàng quay mặt đi. Mấy người
xô về phía tên tù binh, cúi xuống...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.