CON ĐƯỜNG ĐAU KHỔ - Trang 744

neo. Những người trên đảo chạy ùa ra bãi cát. Họ có khoảng năm mươi
người, áo quần rách rưới, râu tóc rối bù.

- Kìa, các anh phải nghe cho ra đầu ra đũa đã chứ, đồ quỷ! - Họ quát.

- Zakharkin sắp đưa đội du kích Pugatsôv đến tiếp viện cho chúng tôi

bây giờ... đây này.

- Chúng tôi đã cho người đi báo với Zakharkin từ ba hôm nay rồi. Và

họ kể lại là cách đây ba hôm, bọn tư sản địa phương đã vũ trang nổi
dậy bất thình lình, chiếm trụ sở xô-viết đại biểu, nhà bưu vụ và sở điện
báo. Các sĩ quan trong thị trấn gắn lon lên vai, xông vào các kho vũ khí
lấy súng máy. Học sinh, lái buôn, công chức đều cầm vũ khí nổi dậy.
Ngay cả ông thầy lễ trong nhà thờ lớn cũng cầm khẩu súng săn chạy
giữa phố. Không ai ngờ tới vụ biến động này. Họ không kịp vớ lấy
súng nữa.

- Bọn chỉ huy của chúng tôi chạy tán loạn hết, chúng nó bán rẻ chúng

tôi...

- Chúng tôi cứ loay hoay chẳng khác một lũ cừu.

- Làm ăn như thế đấy! -Khvêđin nói gọn lỏn. - Dân đất liền có khác!

Trên bờ, hai bên họp chung một hội đồng quân sự. Họ bầu Têlêghin
làm thư ký. Vấn đề đặt ra là: có nên chiếm lại Xvalynk trong tay bọn tư
sản hay không? Họ quyết định là phải chiếm lại. Vấn đề thứ hai: đợi du
kích Pugatsôv hay tự lực đánh chiếm thị xã? Ở đây có nhiều ý kiến
khác nhau. Người thì nói là phải đợi, vì du kích Pugatsôv có đại bác, kẻ
thì lại bảo không thể đợi được: bất cứ phút nào cũng có thể có tàu thủy
bạch quân từ trên Xamara xuôi về. Khvêđin nghe tranh luận mãi phát
chán, khoát tay nói:

- Thôi ba hoa thế đủ rồi, các đồng chí ạ. Nhất trí quyết nghị: đến

chiều phải chiếm xong Khvalynxk thôi!. Đồng chí Têlêghin ghi vào
biên bản đi. Vừa lúc ấy tả ngạn, trên bờ dốc đứng, hiện ra mấy người
cưỡi ngựa: lúc đầu hai rồi bốn. Trông chiếc tàu thủy, họ lại phóng đi.
Một lát sau khắp dọc bờ sông đều kín mít những người ngựa, những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.