CON ĐƯỜNG ĐAU KHỔ - Trang 753

- Cậu học được ở đâu cái kỹ thuật ấy đấy?

- Ở trại tù binh của Đức - Têlêghin nói. -Đừng có quay mõm đi. Hai

trăm chín bảy.

- Này liệu đấy... Phải đánh cho gọn... Nếu không tớ lấy chày ra tớ

nện lại thì đừng kêu...

- Bậy nào, đúng lệ là ba phát sau cùng phải kéo dài.

- Thì đánh đi, đồ xỏ lá...

Nhưng Têlêghin chưa kịp đánh thì ông thuyền trưởng đã bước vào

ca-bin, hàm run lên bần bật. Chiếc mũ lưỡi trai ông ta cầm ở tay. Trên
cái trán hói bủng beo mồ hôi cứ đổ hột ra.

- Tùy các ngài đấy, các ngài đồng chí ạ, ông ta nói, giọng tuyệt vọng

- Tôi xin sẵn sàng chịu hết... Nhưng các ngài muốn làm gì thì làm, chứ
tôi không cho tàu đi nữa đâu... Đi là chết chắc chắn mười phần...

Khvêđin và Têlêghin bỏ bài đi ra ngoài boong. Về phía trước ở bên

mạn trái, ánh đèn điện ở Xyzran sáng lấp lánh như một quần sao. Một
chiếc tàu chiến rất lớn, thắp đèn sáng trưng, đang thong thả đi dọc bờ
sông. Nhìn bằng mắt trần cũng có thể trông thấy lá cờ chữ thập chéo
của hải quân Nga hoàng ở sau lái, những đường thẳng uy nghi của mấy
khẩu đại bác và bóng mấy viên sĩ quan đang đi đi lại lại trên boong.

- Tôi không thể quay trở lại được các đồng chí ạ, - Khvêđin thì thầm.

- Dù có thế nào cũng phải đi qua cho được. Cố ngược lên đến Batraki
bỏ neo; sẽ dở hàng ở đấy...

Khvêđin ra lệnh cho toàn đội xuống hầm tàu, sẵn sàng chiến đấu. Họ

kéo cờ ba sắc lên cột tín hiệu, bật các đèn hiệu lên. Trên chiến hạm đã
trông thấy chiếc tàu kéo. Họ huýt mấy tiếng còi ngắn ra lệnh giảm tốc
độ. Một giọng trầm gọi loa sang:

- Tàu của ai? Đi đâu?

- Tàu kéo "Thương nhân Kalasnikôv". Đi Xamara, - Khvêđin đáp.

- Sao mãi mới bật đèn lên?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.