CON ĐƯỜNG ĐAU KHỔ - Trang 774

ngực, nơi tim nàng đang đập thình thình. Bên ngoài không có lấy một
tiếng động... Nhưng rồi từ trong tối có hai bóng người tiến lên, khom
lưng chạy qua sân theo một đường chéo. Đasa kêu lên một tiếng chói
tai, tiếng kêu khủng khiếp đến nỗi hai bóng người kia đang dở đà cũng
đứng sửng lại. Chắc là họ đang quay đầu nhìn lên cửa sổ nàng. Và lúc
bấy giờ ở cuối sân nàng trông thấy Têlêghin đang trèo qua một nóc nhà
bằng gỗ.

Đasa nằm vật xuống giường, mặt úp vào gối. Nàng nằm yên không

nhúc nhích. Một lát sau nàng lại vùng dậy cũng một cách đột ngột như
thế, sờ sẫm tìm chiếc giày vải rơi xuống chân giường rồi chạy ra phòng
ăn.

Trong phòng ăn, bác sĩ, tay cầm khẩu súng lục nhỏ mạ kền và

Gôvyađin lăm lăm khẩu mauser đang đứng giữ thế thủ, sẵn sàng chiến
đấu. Họ cướp lời nhau hỏi Đasa: "Thế nào? Sao rồi?..." ... Nàng xiết
chặt nắm tay, căm giận nhìn vào đôi mắt màu hung của Gôvyađin.

- Đồ khốn nạn, - nàng vừa nói vừa vung vung quả đấm trước cái mũi

tái nhợt của hắn, rồi có ngày họ sẽ bắn chết, đồ khốn nạn! Cái mặt dài
dài của hắn co rúm lại, càng nhợt nhạt hơn, bộ râu cằm rũ xuống như
râu xác chết. Bác sĩ ra hiệu cho hắn, nhưng hắn đã giận run lên rồi,
không còn để ý gì nữa.

- Cô bỏ cái lối vung tay vung chân ấy đi, Đraya Đmitrievna ạ... Tôi

tuyệt nhiên chưa hề quên rằng cô đã có lần có nhã ý đánh vào mặt tôi,
hình như lại đánh bằng giày nữa... Cô cất cái nắm tay ấy đi... Và nói
chung, tôi khuyên cô không nên cói thường tôi.

- Xemiôn Xemiônôvits, đừng để mất thì giờ, - bác sĩ ngắt lời hắn

trong khi vẫn tiếp tục ra hiệu, nhưng không để cho Đasa trông thấy.

- Xin ông cứ yên tâm, Đmitri Xtêpanôvits ạ, Têlêghin không thoát

được đâu...

Đasa nhảy chồm lên, thét:

- Đừng hòng! (Gôvyađin lập tức tránh ra sau một chiếc ghế).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.