CON ĐƯỜNG ĐAU KHỔ - Trang 826

trên đống than hồng... Đi đâu, để làm gì? Cái con người không sao chịu
nổi ấy cứ khua môi nói mãi.

- Không, phải đi chứ, tất nhiên là phải đi. Ta đi thôi... - Đasa vừa nói

vừa thắt rõ chặt hai múi khăn ở dưới cằm. Kuzma Kuzmits tò mò nhìn
nàng. Vừa lúc ấy trong lũng đất tối om lóe ra mấy tia lửa mảnh, và mấy
tiếng súng nổ vang...

*

Cái khe hở hẹp trên chân trời phía tây để lọt chút ánh sáng tàn lụi của

hoàng hôn đã bị những đám mây ở cuối trời khép hẳn lại. Những phát
súng đầu tiên vừa nổ thì cánh thảo nguyên vắng vẻ bỗng sinh động hẳn
lên. Đasa, hai tay còn cầm hai múi khăn, cũng chẳng kịp đứng dậy nữa.
Kuzma Kuzmits hối hả giẵm tắt đống lửa, nhưng gió lại cuốn lấy đám
tàn đỏ rực thổi ra xa trông càng rõ hơn nữa. Những đốm lửa đỏ rực ấy
soi lên mấy người cỡi ngựa đang phi qua. Mình cúi rạp trên bờm ngựa,
họ quất roi vun vút, tránh cho xa những phát súng từ trong lũng đất bắn
ra.

Tiếng vó ngựa rầm rập phi qua, rồi tất cả lại chìm trong im lặng. Chỉ

còn tiếng trống ngực của Đasa đập dồn dập, từ trong lũng có tiếng
người quát tháo, rồi ngay sau đó có mấy người cầm súng lao ra. Ra
khỏi lũng, họ tiến rất thận trọng, rải ra thật xa nhau. Người đi gần nhất
quay về phía đống lửa quát lớn, cái giọng rất trẻ vỡ ra thành giọng kim
"Ê, các người là ai?" Kuzma Kuzmits giơ hai tay lên trời, lại còn sốt
sắng xòe rộng mười ngón tay ra nữa. Một người trẻ tuổi mặc áo ca-pốt
lại gần. "Các người làm gì ở đây" Hắn quay mặt về phía hai người đứng
bên đống lửa, một gương mặt có đôi lông mày rậm, sẵn sàng quyết định
trong nháy mắt bất cứ cách xử lý nào.

- Trinh sát hả? Bạch vệ hả? - rồi không đợi trả lời, hắn lấy báng súng

thúc Kuzma Kuzmits...

- Đi đi dọc đường sẽ nói...

- À chúng tôi... nói cho đúng ra...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.