CON ĐƯỜNG ĐAU KHỔ - Trang 85

- Thưa các ngài, chúng ta cần phải có cách mạng lập tức. Nếu không,

ta sẽ chết ngạt mất thôi. Tôi có nghe tin -ông mói khẽ hẳn đi -ở các nhà
máy tình hình rất căng thẳng! Seinberg hăng tiết vung cả mười ngón tay
lên trời.

- Nhưng đến bao giờ, bao giờ? Chả nhẽ cứ chờ đợi mãi?

- Ta sẽ được chứng kiến ngày ấy, Yakôv Alexanđrôvits ạ, ta sẽ sống

đến ngày ấy thôi, -Nikôlai Ivanôvits vui vẻ đáp - và chúng tôi sẽ trao
cho quan lớn cái cặp bộ trưởng bộ tư pháp, quan lớn ạ. Nghe họ bàn về
những vấn đề này nọ, về cách mạng và về cái cặp bộ trưởng, Đasa phát
chán. Một tay chống khuỷu lên vành lô bịt nhung, còn tay kia ôm Katya
ngang lưng, nàng nhìn xuống tầng dưới, thỉnh thoảng lại mỉm cười gật
đầu chào những người quen. Đasa biết và thấy rõ rằng nhan sắc hai chị
em nàng có sức hấp dẫn, và những cái nhìn ngạc nhiên từ trong đám
khán giả đưa lên - đàn ông thì đượm vẻ trìu mến, đàn bà thì chứa đầy
ác cảm -cùng là những mẩu câu nghe loáng thoáng và những nụ cười
đều có sức khích động nàng như không khí mùa xuân làm cho người ta
ngây ngất. Tâm trạng ủy mị ban nãy đã tiêu tan. Một món tóc quấn của
Katya lòa xòa bên tai nàng khiến nàng thấy buồn buồn ở rìa má.

- Katyusa, em yêu chị quá -Đasa thì thầm.

- Chị cũng thế.

- Em ở với chị thế này, chị có vui không?

- Vui lắm ấy!

Đasa đang nghĩ xem còn có thể nói với Katya một điều gì cho chị vui

lòng nữa không, thì chợt trông thấy Têlêghin ở tầng dưới. Chàng mặc
áo đuôi én màu đen, tay cầm chiếc mũ lưỡi trai và tờ chương trình, và
đã từ lâu liếc nhìn lên lô gia đình Xmôkôvnikôv một cách kín đáo để
cho người ta khỏi để ý. Khuôn mặt rám nắng, rắn rỏi của chàng nổi bật
lên giữa những khuôn mặt khác, quá trắng trẻo hoặc quá xanh xao. Tóc
chàng nhạt màu hơn là Đasa vẫn tưởng nhiều, nó vàng óng như màu
tiểu mạch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.