CON ĐƯỜNG ĐAU KHỔ - Trang 901

bằng hiện rõ như trong lòng bàn tay dưới ánh chiều tà - giá có bát xúp
bột nóng mà ăn mới đã. Anh thấy thế nào hở Vaxili, tình hình này có lẽ
đến đêm sẽ có lệnh rút lui đấy nhỉ...

- Rút lui là thế nào? Bỏ đường xe hỏa vòng đai à? Anh không điên

đấy chứ?

- Thế còn anh không điên sao lại để chúng nó thọc sâu thế? Mấy

chiếc xe lửa "bay" của anh đi ngủ đâu hết rồi?

Trong khi nói chuyện, viên tư lệnh pháo binh chốc chốc chốc lại đưa

hai ngón tay dang rộng lên ngang mắt hay lấy bao diêm trong túi ra đưa
thẳng tay về phía trước làm chuẩn để tính góc độ và cự ly: dùng những
cách ấy ông có thể tính đúng đến từng năm mươi bước một.

- Nhưng bên chúng nó có bọn công binh cứ đi theo sát các đơn vị bộ

binh để nổ mìn phá đường. Chúng nó đã phá được đến hàng chục chỗ.

- Nhưng dù có thế cũng không được để cho chúng nó thọc sâu như

vậy, - tư lệnh pháo binh vẫn khăng khăng. - Này nhìn mà xem, cậu có
trông thấy gì không? Chỉ có một con mắt rất tinh, rất có kinh nghiệm
mới có thể nhận thấy trên cánh đồng bằng màu hung nâu trải rộng về
phía tây không phải là một khoảng không vắng lặng. Tất cả những mô
đất, những nấm gò con con giống như hàng nghìn cái tổ kiến, đều hắt ra
những cái bóng dài, trong đó có những cái bóng đang từ từ di chuyển.

- Chúng nó đang thay thế bọn xạ thủ - viên tư lệnh pháo binh. -

Chúng nó đang bò lên, cái lũ công tử ấy... Thử lấy ống nhòm mà xem...
Cậu có thấy cái gì như thể những vệt nho nhỏ sáng lấp lánh không?

- Tôi thấy rất rõ... Đó là những chiếc lon vai sĩ quan...

- Rõ ràng là lon sĩ quan rồi còn gì... Chà, xem chúng nó bò kìa, mẹ

kiếp, như bầy nhện ấy!... sao nhiều lon sĩ quan thế không biết? Chẳng
thấy đứa nào không có lon...

- Lạ thật đấy...

- Hôm kia Xtalin đã báo trước là sẽ như thế... Bây giờ thì đúng thật

rồi...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.