CON ĐƯỜNG ĐAU KHỔ - Trang 921

Gabelx, anh chẳng phải là thượng đế, anh là một thằng ngu! Điên rồi
hay sao mà lại đi mua cổ phần của hãng thép Krupp nửa giờ trước khi
báo ra..." -"Này ông, thì tôi có phải là thượng đế đâu!" - "Này Gabelx,
anh có rút gan rút ruột ra cũng không đủ bù vào những chỗ thua lỗ của
tôi đâu, anh chỉ là một thây ma..."

Những câu này cứ như cố tình rót vào tai Vađim Pêtrôvits "Chà, quỷ

thật - chàng nghĩ thầm, - giá bắn vào tấm cửa kia thì thích quá..." Một
lát sau, bên kia cánh cửa ăn thông ra hành lang của khách sạn bắt đầu
có tiếng chân người chạy thình thịch và những tiếng nói xúc động:
"Phải đi mời bác sĩ chứ!..." - "Còn mời bác sĩ làm gì, người đã cứng ra
rồi..." - "Nhưng chuyện gì thế, đầu đuôi ra sao?" - "Ra sao thì ra, việc
gì đến anh?"

Những tiếng nói lao xao bỗng im bặt, có tiếng cựa giày lẻng xẻng.

- Thưa ngài cảnh sát trưởng, xin ngài thứ lỗi cho, có đúng anh ta là

cháu hoàng đế Áo không ạ?

- Đúng, cái gì cũng đúng hết... Nào thôi, xin mời các vị ra khỏi hành

lang cho.

Rồi ngay sát cửa, có hai tiếng người nói khẽ:

- Tuyệt nhiên không phải là vụ tự sát, ông ta bị chính viên sĩ quan

hành dinh của ông ta bắn chết: viên sĩ quan này là một tên bolsêvik.

-Thế là thế nào nhỉ: sĩ quan Áo mà lại là bolvêvik à?

- Chứ gì nữa! Đâu đâu cũng có bọn ấy... Không riêng gì ở Viên đâu.

Kể từ hôm qua, Berlin đã lọt vào tay chúng...

- Trời ơi, trời ơi, tôi không thể nào hình dung nổi...

- Vâng ạ, phải trốn đi thôi...

- Trốn đi đâu?

- Có trời biết, trốn đến một hoang đảo nào đấy...

- Đúng... Hôm qua có người kể chuyện là bên Nam dương thuộc Hà

lan có những đảo mọc toàn những cây bánh mì. Ở đấy chẳng cần mặc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.