CON ĐƯỜNG ĐAU KHỔ - Trang 932

- Kỷ luật phải hợp lẽ phải chăng: được như vậy nó sẽ là một hình

thức của trật tự xã hội và là một điều kiện tất yếu của sự phát triển. Một
kỷ luật hợp lẽ như vậy nảy sinh ra từ những trào lưu xã hội sâu xa.
Nhưng nếu không phải như vậy, nếu kỷ luật chỉ là một trong những
công cụ cưỡng bức, thì chúng ta sẽ không gọi nó là kỷ luật nữa... Hắn
vui vẻ gật đầu trong khi kết thúc câu nói hơi mù mờ này.

- Ông sắp rút về Đức à?

- Vâng. Đơn vị chúng tôi đã bầu ra một ủy ban và ủy ban này sau khi

giằng co chút ít đã đưa ra một nghị quyết: may thay, nghị quyết này chỉ
có tính chất nguyên tắc thuần túy.

- Thôi thì cũng xin chúc ông thuận buồm xuôi gió, như người Nga

thường nói.

- Tôi học tiếng Nga cũng đã biết được kha khá, tôi hiểu rằng khi nói:

"Chúc thuận buồm xuôi gió", thì như vậy có nghĩa là "cút thẳng về nhà
mày đi"...

- Thì hiểu thế cũng được... Ông hình như là người hiểu biết: vậy thì

chúng ta vờ vịt mà làm gì? Chúng ta vốn là hai kẻ thù, và khi chia tay
chúng ta vẫn là hai kẻ thù...

- Thật thế, thật thế, - người lính Đức nghĩ một lát, lắc đầu mấy cái rồi

nói - tôi có cố bác bỏ điều đó thì cũng vô ích, thậm chí còn thiếu tế nhị
nữa. Và đôi môi mỏng của hắn lại mỉm cười trong khi hắn kết thúc đề
tài này. Người hầu bàn bưng thức ăn và bia đến cho hắn. Hắn xin lỗi,
rồi bắt đầu ăn món saslyk, nhai những miếng thịt, những miếng bánh
mì trắng, những lát cà chua rán một cách thong thả, thậm chí còn có vẻ
như sùng kính nữa.

- Ngon lắm, - hắn nói, cảm thấy rằng đôi mắt tối sẫm và hung ác của

Rôstsin vẫn không rời hắn. Hắn ăn hết sạch cả đĩa, lấy một mẩu ruột
bánh mì lau sạch rồi bỏ nốt vào mồm. Lim dim đôi mi mắt, hắn uống
hết một cốc bia lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.