CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 105

được lên mặt trăng vào buổi tối, băng qua biển lớn để thăm các tinh
linh ở đất nước người da trắng...”

“Tại sao?”

“Bởi ông đến tham dự cuộc họp quan trọng liên quan đến tương lai cả
nhân loại. Và để tham dự được cuộc họp, ông phải làm điều gì đó lớn
lao. Vì vậy, ông bay đến mặt trăng và nhiều hành tinh. Khi xong việc,
ông đến đất nước người da trắng, trước khi cho vào, họ hỏi ông một
câu.”

“Câu gì?”

Họ nói: “Ông thầy mo ở làng Otu, ông đã ăn gì trước khi lên mặt
trăng?”

“Vậy ổng nói gì?”

“Một con dế.”

“Chỉ con dế thôi ạ?”

“Phải, một con dế nhỏ nướng.”

Chúng tôi im lặng một lát. Tôi ngẫm nghĩ về câu chuyện mà chân
không chạm sàn.

“Chuyện này nói về dạ dày hả mẹ?”

“Không,” mẹ nói trong bóng tối.

Chúng tôi lại im lặng. Rồi mẹ bắt đầu kể: “Ngày xửa ngày xưa...”

Tôi ngồi trên ghế, co chân lên. “...Có một người đàn ông không có dạ
dày. Hàng năm ông thường hành hương đến ngôi đền lớn. Ngày nọ,
ông gặp một cái dạ dày không có thân thể. Cái dạ dày nói: ‘Tôi đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.