CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 115

Nó phỉ báng cặp mắt tôi đó.”

“Mắt ông bị sao?” Bà chủ Koto hỏi, tròn mắt nhìn hắn.

Hắn chẳng trả lời, im lặng ngồi xuống bực bội. Sau khi có rượu, hắn
uống ừng ực một hơi, nhìn tôi và nhận ra tôi đang nhìn hắn, rồi hắn
nhìn ra xa cố giấu cặp mắt.

“Mang cháo tiêu cho tôi!” Hắn gào lên.

Bà chủ Koto mang lên, hắn ăn ngấu nghiến thịt và húp nước cháo tốc
hành.

“Biểu thằng nhỏ đừng nhìn tôi chằm chằm như thế,” hắn nói.

“Sao vậy?”

Hắn uống thêm chút rượu rồi khẽ ngoái cổ lén nhìn kĩ tôi. Mắt hắn
làm tôi chú ý, một bên có màu xanh lục. Khi nhìn vào con mắt xanh
lục, nó gây tác động lạ lùng cho tôi.

“Mày mà dòm chỗ khác thì tao cho tiền,” hắn nói.

“Bao nhiêu?”

Cố giấu mặt mình, hắn đi đến rồi dốc hết tiền lẻ có được lên bàn. Tôi
bỏ vô túi và dõi theo hắn trở về chỗ ngồi. Hắn cứ ngó chừng tôi. Tôi
tránh không nhìn hắn nhưng thật khó nhìn nơi nào khác khi đã quen
nhìn hắn nãy giờ. Cặp mắt hắn, trong vẻ khác lạ đó có sức hút. Tôi
tránh nhìn hắn nên nhìn quanh quán, rồi thấy mấy đốm xanh lục trên
sàn. Tôi chẳng hiểu được chúng ở đâu ra. Tôi uống thêm chút rượu.
Một ý nghĩ dễ sợ rằng các đốm xanh lục là vết nước đái của ông điên
bắt đầu lóe lên trong tôi. Chợt ánh sáng trong quán biến đổi, gã say cứ
chửi rủa, và một số đông tinh linh màu xanh lục từ dưới sàn trỗi lên.
Chúng trỗi lên, rồi lớn dần cho đến khi chạm đầu tới trần nhà, sau đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.