CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 153

NĂM

BA ĐANG NGỒI TRÊN CHIẾC GHẾ BA CHÂN HÚT

THUỐC.Những đĩa thức ăn còn nguyên trên bàn. Mẹ ở trên giường.
Cửa sổ mở, ánh sáng tràn vào tăng thêm vẻ không vui của căn phòng.
Mẹ vội chạy đến ôm lấy tôi như để bảo vệ tôi khỏi trận trừng phạt. Bà
đặt tôi ngồi lên giường rồi bắt đầu thút thít. Ba chẳng động đậy gì.

“Con đã ở đâu?” Ông hỏi với giọng đe dọa.

Rõ ràng đêm qua họ không hề ngủ. Quầng thâm mất ngủ quanh mắt
ba, còn mẹ thì hình như qua một đêm đã xuống ký.

“Mày đã ở đâu?”

“Con bị lạc.”

“Sao lại lạc?”

“Con chơi rồi đi lạc.”

“Là sao?”

“Con không biết.”

“Còn Bà chủ Koto thì sao?”

“Con không biết.”

“Bà đến tìm mày tối qua.” Tôi không nói gì.

“Mày không báo với bà là mày đi đâu hả?”

“Con chẳng nhớ nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.