CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 154

“Con ăn chưa?” Mẹ hỏi.

“Đừng hỏi nó mấy câu đó,” ba nói lớn. “Đầu tiên nó phải nói với anh
nó đã ở đâu.”

“Để nó ngủ mà.”

“Đám đàn bà làm hư con cái vậy đó.”

“Để nó nghỉ rồi nói sau mà.”

“Nó mà không nói thì đừng hòng nghỉ ngơi gì. Nó khiến anh không đi
làm được. Anh muốn biết nó đã làm gì.”

“Azaro, nói với ba con đã ở đâu đi.”

“Con bị lạc.”

“Ở đâu?” Giọng ba cao lên.

Ông ngồi thẳng lên, cái ghế lung lay.

“Con chẳng biết.”

“Mày là đứa con hư hỏng,” ông nói, lấy cây roi đã để sẵn kế bên mà
tôi không để ý. Ông tiến đến, mẹ đứng xen giữa tôi và ba. Ba xô mẹ
ra, tóm lấy cổ tôi bằng cánh tay mạnh mẽ, gập người tôi xuống quất.
Tôi không khóc. Ông quật tôi, tôi đá ông, vùng thoát khỏi gọng kìm
của ông. Ông rượt theo quật vào chân, vào lưng và cổ tôi. Tôi chạy
quanh phòng, đụng đồ đạc tùm lum, ba vẫn cứ quất tôi. Mẹ cố kềm ba
lại, cố chế ngự cơn giận của ông, nhưng ông tiếp tục quất tôi rồi quất
luôn mẹ. Mẹ thét lên. Tôi không thốt ra tiếng nào, ba quá điên tiết đến
độ cứ đánh đập tôi mạnh hơn, mạnh hơn nữa đến khi tôi chạy khỏi
phòng vào trong khu nhà thuê.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.