CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 166

Bà chủ Koto đang bỏ cảnh tượng xáo trộn mà đi với vẻ hết sức uy
nghi, chuỗi hạt của bà lóe lên trong nắng. Tôi tìm mẹ trong sự đông
đúc, trong sức nóng mồ hôi, trong cơn bạo loạn đói kém của quần
chúng đang tức tối. Cùi chỏ va vào đầu tôi, nắm đấm ai đó làm rạn
mũi tôi, chảy máu. Tôi tìm đường đi ra lại, trượt chân vào mấy bàn
chân xương xẩu cứng ngắc và mấy cái chân thô lỗ. Xe tải nhỏ đột
nhiên bắt đầu di chuyển. Nó đụng một ông và kéo theo cả trăm thân
thể chen chúc. Đám đông đổ dồn theo xe như trong chiến dịch thần
thánh. Bọn côn đồ sau xe dựa vào chiến lược nghi binh, xé toang một
bao da và bắt đầu tung tiền đồng và bạc vào không khí. Những đồng
tiền rơi xuống đầu chúng tôi, chúng tôi dùng mặt mình hứng lấy, đôi
khi mắt lòa đi vì lực rơi của chúng và vì chen lấn. Chúng tôi bò ra vì
tiền, quên mất sữa trong lúc chiếc xe chạy xa mất, lanh lảnh tiếng
thông báo của nó, rằng đó là lời hứa của đảng và lời hẹn gặp lại trong
quang cảnh công cộng vĩ đại vào lần sau. Đám con nít chạy theo xe,
trong lúc đám đông còn lại chìm đắm trong cao trào của cơn sốt, bò ra
với những đồng tiền.

Anh thợ ảnh đuổi theo chiếc xe, chụp mấy bức cuối về đám côn đồ
gồng tay khoe cơ bắp, trong khi truyền đơn của đảng chao lượn trong
không khí phía trên đầu chúng tôi với những con chữ chẳng bao giờ
chúng tôi đọc tới. Khi chiếc xe biến khỏi con đường, tiếng loa tan vào
không gian, chúng tôi từ từ tỉnh khỏi cơn sốt. Con đường vung vãi
đầy sữa và truyền đơn. Bọn trẻ lùng kiếm tiền khuất lấp trong đống
bụi đất. Mẹ hiện ra giữa một nhóm phụ nữ, mặt bà thâm tím, sữa bột
đầy tóc, còn áo choàng bị rách.

“Tôi sẽ không bầu cho họ,” bà mắt sưng nói.

Mẹ thấy tôi và đi đến, chuyển cơn bực bội trong lòng mà hét lên: “Về
giường đi!”

Tôi vội băng qua đường. Mọi thứ lắc lư. Một tờ truyền đơn dính vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.