CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 169

SÁU

CHỦ NHẬT mang đến cho chúng tôi các bộ mặt bí ẩn về chính trị.

Bà con ba đến thăm. Họ đến cùng con cái, chúng đơ ra và mắc cỡ
trong bộ đồ đẹp hiếm khi được mặc. Chúng tôi không đủ ghế cho họ,
mẹ phải nuốt sĩ diện mà mượn ghế hàng xóm. Khu nhà thuê hừng hực
về chuyện chính trị. Họ hàng đến thăm, nhưng họ cũng đến để phê
phán. Họ trách ba không đến thăm họ, không dự buổi họp của người
trong khu phố, không đóng góp các món quà cưới, không phụ lo tang
lễ và các cam kết tài chính vô tận. Ba khó chịu đáp lại sự phê phán
đó. Ông đổ lỗi họ đã không giúp ông, không thấy mặt mũi họ trong
suốt cơn khủng hoảng của ông. Và rồi, cuộc tố cáo qua lại tiến triển
thành cuộc cãi vã tệ hại mà mọi người đều gào lên hết cỡ, cho đến khi
tất cả dường như giống kẻ thù không đội trời chung hơn là thành viên
cùng một gia đình lớn.

Dường như họ chống đối nhau quá kịch liệt, đến nỗi tôi thấy xấu hổ
khi chứng kiến hết cảnh đó. Mấy bà vợ và bọn trẻ tránh nhìn tôi, và
rồi tôi ngờ rằng họ ghét mình vì chúng tôi đã tránh nhập bọn với họ.
Sau một hồi lâu la hét, một họ hàng cố gắng đổi đề tài bằng cách đem
chính trị và cuộc bầu cử sắp tới vào. Đó là cơ hội không may mắn
nhất để đổi đề tài. Cuộc đấu khẩu ghê gớm khác bắt đầu bùng phát
kịch liệt trong căn phòng nhỏ. Ba tôi, người ủng hộ cho Đảng của
Dân nghèo, run rẩy suốt cuộc tranh cãi, không kiềm chế được cơn
giận của mình. Người họ hàng ủng hộ cho Đảng của Dân giàu lại rất
bình tĩnh, hầu như khinh khỉnh. Ông có tiền nhiều hơn ba và sống
trong khu vực của thành phố đã có điện.

Căn phòng rung lên với sự khác biệt, thỉnh thoảng dường như họ

lao vào nhau, đấu tranh đến cùng trận chiến về thế lực. Nhưng mẹ đã
bước vô cùng mâm thức ăn và đồ uống. Ba sai mua vài chai ogogoro
và hạt kola, ông thực hiện việc rẩy rượu, cầu nguyện sự hòa thuận cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.