CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 175

nguyện nhiều điều, nhiều đến nỗi tôi không nhớ hết. Tôi chợt nghĩ tổ
tiên ông có lẽ cũng bị hoang mang như vậy. Chúng tôi đi ngủ trong
tinh thần dễ chịu, được những lời cầu nguyện đảm bảo, và vui mừng
rằng mình đã sống sót qua câu chuyện đã trở nên nổi tiếng là Ngày
Sữa của Chính trị gia. Tối đó, tôi ngủ trên chiếu. Trong lúc bóng đêm
chuyển thành giấc mơ, tôi nghe trên giường ba mẹ lại bắt đầu chuyển
động nhẹ nhàng với tiếng nhạc của dây lò xo. Sự chuyển động ngưng
lại. Rồi một giọng nói bên ngoài màn đêm vọng vào: “Không biết
chuột có còn thức không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.