CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 208

MƯỜI

HÔM SAU HỌC XONG, tôi về nhà và thấy đám người lạ quanh

xe tải. Trong đó có chủ nhà trọ. Ông cứ vung hai tay loạn lên, chỉ vào
mọi căn nhà dọc trên con đường. Những kẻ khác trông rất đáng ngờ
và đeo kiếng đen. Chúng tôi quan sát họ một lúc. Họ đi quanh quẩn
chiếc xe, bàn tán về nó sôi nổi. Họ sờ chiếc xe, thúc vô nó, dáo dác
nhìn quanh đường, rồi gật đầu, và đi về hướng quán Bà chủ Koto,
ngoái nhìn chiếc xe với vẻ kỹ càng nghiêm trọng trong lúc đi. Khi họ
đi rồi, có vài người qua đường ghé đến, tụ tập quanh xe, xem xét, thọc
vô xe như thể làm vậy sẽ phát hiện ra thứ mà đám kia quan tâm.

Cũng trưa đó có ba ông mặc vest Pháp xuất hiện chỗ anh phó nhòm.
Anh không có ở đó, họ đứng trước tủ kính, nhìn chăm chú mấy bức
hình mới anh vừa dán lên với vẻ quan tâm ghê gớm, và họ gợi nỗi
hiếu kỳ của chúng tôi. Chúng tôi nóng nảy chờ họ bỏ đi. Nhưng họ
vẫn ở đó.

Họ ăn mặc giống nhau, đeo kiếng râm, phóng cái nhìn căng thẳng vào
mấy căn nhà quanh đó. Họ đợi anh phó nhòm một cách đầy kiên
nhẫn. Họ đứng trước tủ kính, bất động, trong lúc mặt trời đổi vị trí
bóng của họ. Mấy người thuê chung nhà với anh phó nhòm đâm ra tò
mò, nên sai bọn trẻ đến hỏi xem họ có mua đồ uống hay đồ ăn không.
Họ không mua, vì vậy hai người đàn bà cõng con đi đến và đưa ra cả
đống câu hỏi, rồi đâm ra nóng nảy và làm những điệu bộ khiến người
ta bắt đầu bu lại, ba ông thành ra lúng túng và bỏ đi. Họ đi ra đường,
tôi bám theo. Họ đến quán Bà chủ Koto, gọi mỗi tên một ly rượu cọ.

Tôi về lại chỗ khu nhà anh phó nhòm, ngồi gần tủ kiếng. Lát sau, tôi
thấy anh đi đến, trĩu xuống với huyền thoại mới và máy ảnh cùng cái
kiềng chân máy, tôi chạy đến kể lại có ba ông đang đợi anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.