CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 280

“Tại sao?”

“Cháu bị đần hay sao? Cháu muốn họ giết chú à?”

“Không.”

Ông bắt đầu nói nữa, nhưng tôi nghe có giọng thô bạo đang từ

ngoài đường tới. Tiếng nhiều người. Họ đang đi về hướng quán.
Người đàn ông chà tay vào nhau, chiếc dép kẹp giữa lòng tay, ông bối
rối chạy quanh quán, lẩm bẩm: “Chúa ơi, cứu con.” Rồi ông nắm tay
tôi. Tôi chỉ ra cửa sân sau. Như một món thưởng, ông đưa tôi cái khăn
tay rồi vọt đi. Tôi không chịu nổi cái khăn tay của ông, nó quá bẩn
thỉu, mà lại không giống màu nào trên trái đất, nên ra sân sau liệng đi.

Khi tôi quay lại thì những giọng lỗ mãng đã ở bên kia mành cửa.

Một vài người quay lại phía đường, la hét, cãi nhau ầm ĩ. Sau đó, hai
tên ở trần, bắp thịt cuồn cuộn bước vô quán. Chúng bước dài về phía
tôi. Tôi đã thấy chúng trước đây. Một tên đã đến nhà tôi cùng chủ
nhà. Còn tên kia trong bọn côn đồ đã dính líu vào trận đánh thiếu suy
xét dọc con đường chúng tôi. Gã có băng quanh đầu. Chúng to cao
lực lưỡng. Tên đeo băng có cái mũi to tướng và xấu xí cứ phập phồng
lên xuống. Tên kia có cặp môi lớn và cặp mắt nhỏ.

“Bà chủ đâu?” Tên đeo băng hỏi.

“Tôi không biết.”

“Mày là ai?”

“Tôi là một đứa con trai.” Chúng nhìn tôi với vẻ mặt hiểm ác. Mồ hôi
chúng làm hôi cả quán. Ở chúng toát ra một không khí đe dọa thô lỗ,
lồng ngực vạm vỡ của chúng trồi lên sụt xuống. Sau đó, thình lình
chúng tản ra, một tên nhìn bên dưới bàn ghế, còn tên khác nhìn sau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.