CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 29

đây có gì quen thuộc. Trong không gian có giọng trẻ con ngọt ngào.
Tôi ngửi thấy mùi hoa hồng nở ở đống rác. Rãnh nước phát ra mùi
trầm thơm. Sương mù che phủ nhà cửa. Và lúc này trong không gian
tối tăm, những con chim trắng bay lên cành. Tôi vẫn hi vọng nhận ra
được thứ gì đó. Rồi khi các không gian ở con đường mở rộng, như thể
ánh mặt trời phát ra từ các sự vật, biến khu vực này thành dải đất
mênh mông trong các cánh đồng thiêng liêng. Tôi sửng sốt nhận ra đó
là điều kỳ quặc mà lại quá quen thuộc. Rồi với nhịp thở nhanh hơn và
với ánh trăng hiện ra trên đường, tôi nhận ra quanh mình có giọng trẻ
con đang hát đoạn đồng ca sôi nổi. Đó là âm giọng của đồng bạn tinh
linh, mê hoặc tôi vào cõi giới những giấc mơ, xa cách cái thế gian mà
chẳng ai quan tâm đến tôi, dụ dỗ tôi vào cõi giới nơi chẳng bao giờ bị
lạc.

Dưới ánh trăng, âm giọng của chúng càng trở nên đa dạng và ngọt
ngào khó mà cưỡng lại nổi. Tôi thấy chính mình bị chặn lại, rồi rẽ qua
con đường khác. Ở mọi nơi, tôi đều thấy tinh linh xâm lấn mình bằng
kiểu biểu lộ của chúng. Mùi hoa chế ngự tôi. Các bài hát làm tổn
thương tôi bởi vẻ đẹp tàn nhẫn. Bỏng rát với giai điệu đau thương, tôi
trượt chân qua bên kia đường rồi thình lình thấy tất cả chúng, các tinh
linh tràn đầy sức sống trên cánh đồng cầu vồng, tắm trong ngây ngất
tình yêu bất diệt. Điều gì đó nhói lên xé ngang óc tôi. Tôi ngã quỵ
xuống đường, trong khi xe tải ầm ào quanh mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.