CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 311

MƯỜI

TÔI CỐ LẺN khỏi chỗ Bà chủ Koto nhưng bà thấy tôi và kêu lớn:

“Mày lại trốn ta đó hả?” Trông bà khác đi. Bà mặc áo thụng đăng-ten
mới, áo khoác đắt tiền, chuỗi hạt san hô ở cổ và vòng bằng đồng đỏ ở
hai cổ tay. Bà đánh bóng mắt làm đôi mắt đen đi, đánh phấn nền và
dưới lớp phấn đó có mồ hôi chảy. Ngày trở nên nóng hơn, dường như
không tránh nổi mặt trời. Tôi khát.

“Vô làm miếng rượu đi,” bà mời.

Quán lại thay đổi nữa. Có hai cái niên lịch của Đảng Dân giàu trên
tường. Quán đông đáng kinh ngạc vào thời điểm trưa như vầy. Có
những người trông đàng hoàng bình thường, thêm mấy ông có sẹo,
đàn bà đeo nhiều vòng đến trĩu cả cánh tay và các ông đeo kiếng đen.
Các cuộc tranh luận vang lên ở nơi nóng bức. Họ bàn về chính trị và
các tin giật gân với giọng ồn ào gay gắt. Vài người có vẻ mặt đe dọa,
mồ hôi bóng nhẫy, và khi nói chuyện miệng họ mở to đến độ kinh
ngạc. Vài người mỏng manh và gầy gò với bộ râu lưa thưa và đôi mắt
gian giảo. Đám phụ nữ có những ngón tay dài xanh xao. Họ vung tay
mạnh bạo lúc nói chuyện, quạt bằng mấy tờ báo. Tiếng ồn ào lẫn lộn
với tiếng ruồi rầm rì.

Có cây búa trên quầy. Tôi tưởng người thợ mộc ở quanh đây, nhưng
lúc nhìn thì lại không thấy. Có vài bầu rượu cọ trên bàn bị ruồi bu
chen chúc trên miệng. Những đĩa cháo tiêu không cũng có ruồi. Trong
góc quán, một ông nằm trên ghế, mắt miệng đều mở. Ông ngủ say
sưa. Một con thạch sùng bò ngang mặt ông, chui vào tóc làm ông tỉnh
dậy thét lên. Những người khác phá lên cười.

Giữa mọi ồn ào có một người đội nón thủ lĩnh ngồi đó. Hắn ngồi
thẳng lưng với cái oai di truyền, một gã trai đứng bên quạt cho hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.