SÁU
TĨNH LẶNG. Đèn bão mở nhỏ trên bàn ăn, ánh sáng xanh dịu tạo
ra những cái bóng khắp nơi. Dưới thấp hơn, bảy bóng người đang
ngồi quanh bàn. Một con ngài lượn quanh họ. Bóng người thứ tám
đứng im. Chẳng mấy chốc, tôi khẳng định hắn là viên cảnh sát. Hắn
đảm nhiệm tiến trình buổi họp. Tôi càng nhìn, thì bầu không khí âm u
càng rõ hơn. Có tám cái ly giữa bàn, chúng chói sáng mỗi khi ánh
sáng xanh quét qua. Tôi cố nhìn nửa trái bầu khô đang tròng trành với
chất lỏng bên trong. Cạnh trái bầu là đĩa trắng đựng hạt kola và các
lóng đất sét trắng, và bên cạnh đĩa là bức tượng nữ thần nhỏ bé khoác
lông vũ.
Với tiếng cầu kinh thâm trầm làm biến đổi không khí căn phòng, viên
cảnh sát khiến các bóng người khác đứng dậy. Ánh sáng leo lét cho
thấy họ là những cảnh sát mặc đồng phục. Họ hòa theo tiếng cầu kinh
bằng giọng trầm. Rồi họ dang tay và nắm tay nhau ngang qua bàn.
Khi mấy ông khác ngồi xuống lại, viên cảnh sát vẫn đứng.
Ruồi vo ve. Viên cảnh sát vung vẩy cái bùa trong không khí. Có
những con mắt màu ngọc bích như rắn lấp lánh trong ánh sáng mờ ảo.
Viên cảnh sát nói gì đó và bóng người đầu tiên trong số bảy bóng
đứng dậy. Nó biến thành một ông có cặp mắt nhỏ và bộ ria thưa. Gã
căng thẳng rịn mồ hôi mũi. Run rẩy yếu ớt, gã cầm lấy tượng nữ thần.
Rồi bất ngờ bằng giọng mãnh liệt, gã thề lời thề trung thành. Con ngài
lượn vòng trên đầu gã. Gã thề rằng dưới cái nhìn gây khiếp sợ của nữ
thần và dưới nỗi đe dọa của sự chết, thì gã trung thực về khoản tiền đã
cóp nhặt được và giờ đây giao nộp.
Mấy bóng người đang ngồi bật ra một bài kinh dễ sợ. Khi họ ngưng,
người đàn ông đầu tiên, lúc này đã đầm đìa mồ hôi trong căn phòng