CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 331

ra từ một con ngựa. Tiếng cười hắn bị cắt ngang khi gã đàn ông có
sẹo nói: “Tụi tôi không muốn phiền phức gì hết.”

“Vậy sao sỉ nhục con tôi?”

“Tụi tôi chỉ muốn tổ chức buổi họp ở đây, mà không muốn thằng nhỏ
quanh quẩn.”

“Thằng nhỏ chỉ đi khi tôi đi.” Bà chủ Koto đi vòng ra quầy. “Tôi
không muốn phiền phức trong quán nghe,” bà tuyên bố. Bà bắt đầu úp
mấy cái ghế lên các bàn trống. Xong, bà đi ra ngoài.

“Nếu ông không muốn phiền thì cả hai nên đi đi.”

“Không.” Ba gào lên, đổ tách rượu cọ đi và dằn mạnh nó lên bàn.
Đám đàn ông im lặng.

“Ông ủng hộ đảng nào?” Một tên hỏi với giọng biết điều.

“Không phải việc của ông.”

“Đó là việc của tụi tôi.”

“Được thôi, tôi không ủng hộ đảng của mấy ông.”

“Sao không?”

“Vì đó là đảng của bọn trộm cướp.” Một tên lập tức gọi Bà chủ Koto.
Bà vào, tay chống nạnh: “Cái gì?”

“Kêu ông này với thằng nhỏ đi đi.”

“Tôi không muốn phiền.”

“Được thôi, bà phải chọn giữa chúng tôi với họ. Nếu bà không bắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.