CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 473

“Chiêu mới hả?”

“Mới cáu.”

“Vậy ổng là ai?”

“Họ gọi ổng là Cọp Đen.”

“Vậy sao?”

“Ừ.”

Mấy chủ cửa hàng và người bán trên phố xung quanh kinh doanh trội
hẳn nhờ giá trị của ba. Tất cả họ kinh doanh ngon lành, ngoại trừ mẹ
không ý thức về lợi nhuận ba đẻ ra, mà lúc đó có thể đang lang thang
giẫm nát bụi rác ở khu ổ chuột lớn này mà chẳng bán được gì ngoài
một hộp diêm suốt cả chiều. Trong lúc mẹ đi cả quãng đường dài về
nhà, thì những người buôn bán trên phố bán đồ uống và kẹo ngọt,
thuốc lá và nhang muỗi, hạt kola, kẹo cao su, kiếng mát rẻ tiền và đèn
dầu. Họ đan kết trò hề của ba vào lời rao hàng. Trong lúc đó, ba chọi
với không khí, bụi và đập nát gạch bằng nắm đấm. Ông phát triển
tiếng tăm như vậy, từ anh hề loanh quanh trước nhà mà làm mọi
người đâm ra gờm ông.

Tiếng tăm ông trải rộng trên đôi cánh sợ hãi của họ.

Tôi lang thang quanh vùng, đi qua các cửa hàng, quán nhậu và nghe
người ta nói về Cọp Đen. Tôi nghe tên ông được lưu ý trong gió. Phụ
nữ nói về ông ở chỗ tối. Người ta tranh cãi về việc xếp loại ông ra sao
khi so sánh ông với những người hùng quyền Anh ngày nay, rồi biện
minh cho ba rằng là vì ông chưa nổi tiếng, vì ông thuộc về khu ổ
chuột, và vì ông không ngại phô diễn tài nghệ đặc sắc của mình cho
người ta. Khi tôi nói với ông tất cả chuyện này, nỗi ám ảnh của ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.