CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 477

“Mày không được phép chơi trên xe.”

“Sao không?” Chưng hửng vì vẻ tỉnh rụi của nó, tôi leo lên xe, cố đẩy
nó xuống. Chúng tôi bắt đầu đánh nhau. Tôi đánh vô mặt nó, nó đánh
lại tôi. Tôi đánh nữa, nó chộp lấy eo tôi rồi hai đứa vật lộn. Nó ngáng
chân làm tôi té, còn nó té lên người làm tôi muốn đứt hơi. Chẳng mấy
chốc, chúng tôi xuống đất. Tôi đá nó, nó bắt chân tôi rồi vật tôi
xuống. Tôi nhảy lui, rồi tấn công khắp hướng với kiểu tàn ác lóa mắt
mà đôi lúc ba vẫn sử dụng, rồi một cú đấm của tôi trúng đích. Mũi nó
xịt máu. Máu không làm nó nao núng, nó tung ra một chuỗi đòn đánh
vào tôi, quất một bên mặt tôi. Chúng tôi lại vật lộn, té, ngồi dậy đánh
lộn một cách mù quáng, rồi chẳng bao lâu vài cánh tay người lớn kéo
chúng tôi ra. Giống hai con gà chọi điên cuồng bị tách ra trong trận
chiến đẫm máu, chúng tôi đá đạp và bị kéo đi trong không khí,
nguyền rủa và chửi thề.

Vào ngày khác, lúc ba đang luyện, tôi lại thấy nó đứng trên mui xe.
Tôi đi đến.

“Xuống đi!” Tôi nói.

“Không.”

Tôi lại leo lên. Nó chẳng nhúc nhích.

“Ba tao,” nó nói, “có cho tao một thứ đặc biệt.”

“Để làm gì?”

“Mày mà đụng tao...”

“Thì sao...”

“Với lại đánh tao...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.