CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 488

chủ Koto. Ông cố khai mở giữa mọi náo loạn bằng một bài đả kích
ghê gớm nhắm vào ngày tận thế của khoa học. Tiếng kêu la trở nên
hoang dại hơn giữa giáo đoàn của ông. Một ông bị xô xuống sình.
Ông khác đang bị siết cổ bằng cuộn áo smock. Chẳng mấy chốc,
dường như mọi người đánh lẫn nhau luôn.

“QUỶ đã đến trong chúng ta rồi!” Trưởng tế kêu lên.

Chẳng ai nghe.

“Chúng ta hãy đứng lên nhất trí nhổ đi THỨ GHÊ TỞM này!”

Chẳng ai nghe theo.

“CHÚNG BẮT ĐẦU VỚI ĐIỆN, RỒI SAU ĐÓ CHÚNG SẼ ĐỐT
SẠCH TRÁI ĐẤT!” Ông gầm lên.

Chẳng ai quan tâm. Và rồi chuyện đặc sắc nhất xảy ra. Bầu trời bị chẻ
ra làm đôi. Không trung sáng lên như một sinh vật chói lóa sắp từ
thiên đàng đi xuống. Ánh sáng lóe lên trên bầu trời, lung linh và lưu
lại một lúc lâu. Mọi người chìm vào im lặng, tê cứng trong bộ dạng
của công cuộc cáo buộc còn chưa hiểu. Trạng thái mê hoặc kinh khiếp
treo trên chúng tôi như một thanh kiếm đơn độc lóe sáng. Gió lùa
trong tĩnh lặng.

“CHÚA ĐÃ ĐÁP LẠI TIẾNG KÊU CỦA CHÚNG TA!” Trưởng

tế nói.

Bầu trời tối đi và thấp xuống. Gió lắng đọng. Trong thời khắc đó, tôi
ngửi ra mọi hương dược thảo đã biết hoặc chưa biết của khu rừng.
Thế gian bơi trong mùi thơm.

“HALLELU... HALLELUYA!” Trưởng tế gào lên.

Giáo đoàn của ông khuếch tiếng gào lên, đưa nó lên tận trời, rồi chìm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.