CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 558

“Ông là ai?”

Ông nhìn quanh, rồi vẫy tay khắp quán. Bóng tối sáng ra. Ông

đánh vào đầu tôi, tôi nghe tiếng mèo kêu. Mắt một con chó nhìn vào
trong tôi. Nước chảy xuống người tôi. Tôi không nao núng. Một con
đại bàng bay ngoài cửa vào, đáp xuống đầu lão già. Ông sờ nó bằng
bàn tay lành, rồi một ánh sáng đen vọt vào mắt tôi. Khi mở mắt ra, tôi
thấy mình đang ở giữa cánh đồng. Quanh tôi uốn lượn một con sông
xanh lục. Tôi ngước lên, thấy ngọn núi xanh lam. Nhiều giọng gọi tên
tôi từ phía con sông. Một con mèo nhảy qua. Tôi di chuyển. Ông già
cười lớn. Tôi quay qua, nhìn ông rồi thét lên. Ông có bốn đầu. Một
cái là đầu rùa lớn. Tôi cố đi nhưng ông giữ lại. Các tinh linh bị che
khuất trong lửa hoa hướng dương, bỗng từ dưới đất trỗi dậy quanh
quẩn bên tôi. Cánh đồng rung chuyển. Con sông xô nước lên bờ san
hô, nước biến thành bụi nước, rồi trong bụi nước tôi thấy đồng bạn
tinh linh, họ đều cầm một cái gương xanh trên đầu. Bạn tôi, Ade cũng
ở trong đó. Tôi không có cơ hội mà nhận ra những kẻ khác, vì một tia
chớp làm mọi ánh sáng đều quy tụ về những cái gương, bụi nước tan
ra. Một tiếng nói lớn làm náo động ngọn núi. Tôi té, rồi tỉnh lại, thấy
mình nằm trên ghế dài. Tôi ngồi dậy. Trời tối. Cá bơi trong ánh sáng
quán âm u. Tôi ngồi yên. Khi nhìn bao quát nơi đây, tôi để ý thấy có
ai đó ngồi trong quán. Ai đó mang cái đèn lồng đi qua cửa. Ánh sáng
vàng xóa hình thù của họ. Tôi đợi. Hình thù đó đặt cái đèn trước mặt
tôi, nói: “Hôm nay cậu may đó.”

“Tại sao?”

“Tôi thua, nhưng đến sau tôi là tinh linh năm đầu.”

“Tại sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.