CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 70

ghế, uống và lặng lẽ hút thuốc. Mẹ trải chiếu xuống sàn, thổi nến rồi
ngủ thiếp đi.

Ba ngồi một mình trong bóng tối. Thỉnh thoảng ông nói: “Chúng ta đã
giữ lời hứa.”

Chỉ còn các điểm sáng là điếu thuốc và khoanh nhang muỗi, khói
xoắn lên trần nhà. Tôi chợt nghĩ ba cũng như điếu thuốc cháy tàn
trong đêm.

Tôi quan sát ông tối đó như thể ông là nhân vật truyền thuyết. Thỉnh
thoảng ông đứng lên, đi quanh phòng, tránh không đụng phải giấc ngủ
của mẹ. Điếu thuốc ông tan mất rồi xuất hiện lại. Tôi quan sát ông đi
tới đi lui. Trong lúc tôi quan sát ông, màn đêm mở rộng. Tôi thấy điếu
thuốc ba ở đầu này phòng rồi tôi nghe tiếng ông bước ở đầu kia.
Dường như ông đang phân thân. Tôi thấy khói thuốc nhân lên ở các
góc phòng khác nhau. Tôi nhắm mắt. Khi tôi mở mắt ra đã là buổi
sáng và ba đang ngủ trên ghế. Tôi trở mình, nghe tiếng ông đang bẻ
khớp xương. Khi tôi trở mình lần nữa, thì mẹ đã dậy, cái chiếu không
còn, căn phòng gọn sạch, khoanh nhang chỉ còn chân cắm bằng nhôm
và tàn tro cuộn tròn ở bàn, và ba chẳng còn ngủ trên ghế nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.