CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 156

sáng, cô bỗng trở mình ngồi dậy, nhận ra cơ thể bà nằm cạnh mình đã lạnh
ngắt. Lúc ấy sét đánh chiếu sáng cả căn phòng, chỉ thấy bà nội nằm bất
động, hai mắt nhắm nghiền, gương mặt méo mó. Lặng im một lúc rồi tiếng
sấm lại rền vang, cô sợ đến độ kêu thét lên.

Đêm ây Tân Khai Vũ không ở nhà. Tân Thần run lẩy bẩy gọi điện

thoại cho ông, rồi lại gọi đến nhà bác. Người đến trước tiên là Tân Khai
Minh, ông xác định mẹ đã ra đi trong giấc ngủ rồi, chỉ có thể ôm chặt lấy
cô cháu gái đang quấn chăn ngồi co rúm trên ghế sofa mà vỗ về.

Sau đó Tân Thần kiên quyết đòi đổi phòng với bố. Nhưng khi gặp kiểu

thời tiết đó, bố vẫn chưa về, một mình cô ở nhà đành cố sức nhét chăn vào
tai mình. Cô đã từng kể với Tân Khai Vũ nỗi sợ hãi của mình, ông vỗ vỗ cô
với vẻ hối lỗi, hứa lần sau sẽ cố gắng về nhà sớm. Về sau khi gặp những
ngày mưa gió sấm chớp, ông cũng cố gắng về nhà sớm thật, nhưng khi đi
công tác thì đành chịu.

Đêm ấy Tân Thần tỉnh dậy rồi, vội vàng đến đóng cửa sổ. Gió mạnh

kèm theo mưa đã tạt vào khiến áo ngủ cô ướt quá nửa. Cô trèo vào giường,
hoàn toàn không còn buồn ngủ. Cô định tìm việc gì đó làm để phân tán sự
chú ý, nhưng mở đèn rồi lấy tạp chí ra mà vẫn không xem nổi. Ngọn đèn
bàn in bóng dáng cô đơn của cô lên tường, và khi sét rạch ngang, cái bóng
ấy cũng chao đảo và lớn dần. Tiếng sấm cứ dội đến liên tục khiến cô bỗng
có những liên tưởng rất đáng sợ. Tiếp đó lại cúp điện, cả căn nhà bỗng
chìm vào bóng tối đen đặc.

Cuối cùng cô không kìm được, gọi điện cho Lộ Phi. Và khi anh đến,

toàn thân ướt sũng, ôm chặt lấy cô, để mặc cô làm gì thì làm một cách vô
điều kiện, thì làm sao cô không khóc thỏa thuê cho

Đợi cô khóc mệt rồi yên lặng, Lộ Phi nhìn chiếc áo ngủ in hình manga

của cô đã bị quần áo anh thấm ướt, có phần ngượng ngùng. Cơ thể thiếu nữ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.