CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 174

Hôm sau trời âm u, không khí vùng núi rất trong lành, nhiệt độ khá dễ

chịu. Nhưng có một đoạn sườn núi dốc đứng không có đường đi, gai mọc
um tùm, toàn phải nhờ cánh đàn ông vung dao mở đường, đi phía sau cũng
phải rất cẩn thận, nếu lơ đãng một tí thôi sẽ bị gai đâm ngay.

Tân Thần có kinh nghiệm phong phú, tất nhiên không có vấn đề gì, chỉ

sau khi từ Tây Tạng trở về đã bắt đầu làm cho kịp công việc nên sức khỏe
chưa hồi phục hoàn toàn, không tránh khỏi cảm. Họ đã đi hơn bốn tiếng
đồng hồ, lúc này đang ngồi nghỉ ở một nơi tạm bằng phẳng một chút.

Ba năm trước Bruce đã phát hiện, khi Tân Thần đi bộ, cô hoàn toàn im

lặng, không thích chuyện trò, bây giờ cô vẫn giữ thói quen đó. Cậu cũng
không để tâm lắm, nhìn mấy người dưới sườn núi đang tạo dáng chụp ảnh
với nụ cười mạng vẻ giễu cợt, “Thật không hiểu nổi sao chị lại chơi chung
với họ”.

Cũng khó trách Bruce khó chịu. Hôm nay là tuyến đường thông

thường nên có vài người đưa bạn gái theo, hoàn toàn không theo kịp, chưa
đi bao xa đã nũng nịu than thở, hơn nữa còn mê mẩn trò chụp ảnh làm cả
nhóm bị chậm lại. Có một cô gái trẻ khác là nhân viên công ty nước ngoài,
lần đầu tham gia hoạt động ngoài trời, lái một chiếc Pcugcot 206 màu đỏ,
từ đầu đến chân là hàng hiệu, ban đầu còn tỏ vẻ kiêu kỳ nhưng hôm nay khi
thấy Bruce, lúc xuất phát cô nàng chủ động mời anh ngồi cùng xe, đồng
thời còn nói với vẻ khéo léo: “Xe tôi quá nhỏ, Hợp Hoan ngồi xe khác
vậy”.

Tân Thần không quan tâm đến trò vặt của cô nàng, chỉ cười rồi lên

chiếc xe việt dã của người đầu trò. Khi bắt đầu thám hiểm, cả nhóm bắt đầu
kéo giãn khoảng cách. Lúc đầu cô nàng xinh đẹp còn đi cùng Bruce, cứ
thích trò chuyện với cậu bằng tiếng Anh dần dần tụt lại phía sau, Bruce thở
phào một tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.