CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 184

“Chẳng có gì lại kéo dài mãi mà không thay đổi. Có lẽ thuở thiếu thời

mỗi người đều có chút ngây thơ, nhưng cứ ngây thơ mãi thì sẽ thành trò
cười”.

“Chẳng lẽ chị đã ngây thơ đến mức nực cười rồi sao? Chị cứ nghĩ tình

cảm thời niên thiếu là khá chân thành. Còn giờ thì có ai theo đuổi, chị cũng
không thể cảm động dễ dàng nữa. Nghĩ đến hẹn hò thì chỉ mong thú vị một
tí, không đến nỗi nhạt nhẽo quá là được, nếu không thì thà ở nhà thiết kế
còn hay hơn”.

“Em không có ý đó. Chỉ đơn thuần là nói mình thôi, những ước mơ trẻ

con thì vẫn nên để lại trong thời thơ ấu thì tốt hơn. Tin em đi, hẹn hò là
cách tốt nhất để gạt bỏ buồn chán đấy. Hẹn hò với Đới Duy Phàm chắc
chắn sẽ không nhạt nhẽo đâu”.

Di động Tân Địch đã reo vang. Cô lờ đờ nhấc máy, “Ừm, được, tôi

xuống ngay đây”. Bỏ máy xuống, cô lại vẫn ngồi im không nhúc nhí

Tân Thần cười bất lực, ngồi thẳng lên rồi vỗ vỗ tay chị mình, “Được

rồi Địch Tử. Đi chơi đi. Vui vẻ một chút. Đừng để lời em nói ảnh hưởng
đến tâm trạng hẹn hò của chị chứ”. Cô lại cầm hộp trang điểm lên, nhanh
chóng vẽ lông mày, dùng cọ môi quét son lên môi rồi lại dặm lại phấn,
nghiêng đầu quan sát vẻ hài lòng, “Được rồi”.

“Chú về thì ở đâu? Chỗ em sửa sang lại chỉ còn một phòng ngủ mà”.

“Em có túi ngủ, đặt ở phòng khách là ngủ được. Hơn nữa bố em hôm

qua ăn xong đi gặp bạn, chưa về nhà nữa”.

“Hôm nay em ở đây ngủ đi, vẫn thoải mái hơn chui vào túi ngủ nhiều.

Đến tủ lấy quần áo mà mặc, mau đi ngâm mình cho thoải mái đi rồi đắp
mặt nạ. Đừng ỷ mình đẹp rồi không biết chăm sóc. Trong tủ lạnh có thức
ăn, nếu đói thì tự nấu nhé”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.