CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 264

Lúc bố bàn giao công việc, bận đến không dứt ra được mà lại tỏ ra sẵn

sàng mà nói chuyện với Lộ Phi, anh lại không tài nào thẳng thắn nói ra dự
định của mình như trước. Làm sao anh có thể nói với người cha gần như là
người cuồng công việc, lúc nào cũng có kế hoạch hoàn chỉnh và trách
nhiệm nặng nề với tương lai của mình, rằng anh thích một cô gái ngang
bướng vừa tròn mười bảy tuổi, muốn ở đây để ngắm cô trưởng thành?

Đặc biệt là hình ảnh của cô còn treo đầy trên các bảng quảng cáo bệnh

viện phá thai ngoài phố kia.

Lộ Phi đứng đợi Tân Thần trước địa điểm thi đại học môn kỹ thuật.

Thời tiết dù đã ấm nhưng vẫn còn se lạnh, các nhánh cây thấp thoáng màu
xanh mới, mưa xuân lất phất. Anh cầm một chiếc ô đen, đứng giữa màn
mưa với các phụ huynh khác. Cuối cùng kỳ thi cũng kết thúc, Tân Thần
cùng dòng thí sinh lũ lượt ra ngoài. Thi cả ngày nên sắc mặt cô có vẻ mệt
mỏi, nhìn thấy anh thì cười vui vẻ.

Một tay anh che ô, tay kia xách giá vẽ và hộp công cụ cho cô. Hai tay

cô bám vào cánh tay cầm ô của anh, vui vẻ kể lại chi tiết kỳ thi cho anh
nghe.

“Vẽ phác họa phải vẽ nửa thân người mẫu, cả tay nữa. Người mẫu là

một chị khoảng ba mươi tuổi, nhìn kỳ quặc thế nào ấy, mà lại chẳng có đặc
điểm nào. Haizz, dạng đó vẽ khó nhất đấy”.

“Hai động tác tốc họa em vẽ gần như là manga rồi, nhìn mà thấy cũng

buồn cười

“Em nghĩ về màu sắc em vẽ cũng được lắm. Cách ký họa tĩnh vật mà

Nghiêm Húc Quân dạy vẫn rất hữu dụng”.

Cô nhắc đến Nghiêm Húc Quân vẫn tỏ ra bình thường, hẳn nhiên

không trách anh ta vì chuyện xui xẻo khi chụp quảng cáo. Lộ Phi quay sang
nhìn dáng vẻ thoải mái sau khi thi xong của cô, gương mặt tươi vui, quyết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.